Chương 291: Tôi không nói dối
“Cậu nói bậy! Cậu khoác lác!”
Một cậu bé lập tức nói: “Bố cậu mà mua được trung tâm mua sắm à, cậu khoác lác! Cậu chính là kẻ nói dối!”
Na Na vội nói: “Tôi không nói dối!”
“Đánh cậu ta! Cậu ta là kẻ nói dối!”
Cậu bé đó vừa hét lớn vừa cầm đồ trong tay ném lên người Na Na!
Sau đó hơn hai mươi học sinh cùng lấy đồ dùng học tập, cọ bút, cặp sách ném vào Na Na.
Thấy tình hình không ổn, Tô Uyển lập tức bảo vệ Na Na dẫn cô bé ra khỏi lớp.
Cô ta cũng không đắc tội nổi với cái đám thiếu gia, tiểu thư nhà giàu này.
Na Na đứng ngoài lớp học tủi thân rơi nước mắt.
Tô Uyển ngồi xổm xuống lau nước mắt cho cô bé, quan tâm hỏi: “Na Na, con không sao chứ?”
Na Na bĩu môi, khóc hu hu nói: “Cô Tô, Na Na không nói dối, Na Na không phải đầu heo, cũng không phải kẻ lừa bịp, bố cũng không phải…”
Tô Uyển thở dài, thầm oán hận Tiêu Chính Văn.
Anh ta làm bố thế nào vậy, ngày thường đều dùng mấy thứ này để gạt trẻ con sao?
Cái gì mà mua trung tâm mua sắm?
Tô Uyển nghĩ chắc chắn Tiêu Chính Văn đi trung tâm mua sắm với ông chủ, sau đó về nhà khoác lác với Na Na nói là trung tâm mua sắm mình mua.
Cái gì mà từng gặp người giàu nhất Tu Hà?
Mấy nhân vật tầm cỡ giàu nhất Tu Hà là người mà nhân vật nhỏ bé như anh ta có thể nói gặp là gặp được sao?
Rốt cuộc phụ huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923555/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.