🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 279: Tôi sợ ông hối hận

Tất cả mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn và Đỗ Tình Tuyết vừa bước vào.

Đỗ Bá Đào và Tào Lệ Lan cũng ngoái lại nhìn, sắc mặt lạnh lùng, khẽ nhíu mày.

“Cậu là thằng quái nào?”

Nam trợ lý bên cạnh Đỗ Bá Đào bước lên một bước, đẩy gọng kính, lạnh lùng hỏi.

Tiêu Chính Văn nhíu mày, ánh mắt thản nhiên nhìn người đàn ông chắn trước mặt mình, nói: “Tôi tên là Tiêu Chính Văn, Đỗ Hạo Hiên là tôi cho người bắt”.

Nghe thấy thế!

Tào Lệ Lan là người đầu tiên nhảy bổ ra, mụ ta đánh giá cách ăn mặc của Tiêu Chính Văn, phát hiện cậu thanh niên này mặc toàn đồ rẻ tiền, liền chỉ tay vào mặt anh mắng chửi: “Là cậu hãm hại Hạo Hiên nhà tôi hả? Cậu có biết nhà chúng tôi là gia đình thế nào không? Cậu dám bẫy con trai tôi, chán sống rồi chắc?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, lạnh lùng nhìn Tào Lệ Lan đã già rồi mà còn ăn mặc trang điểm như gái gọi trước mặt, hỏi vặn lại: “Bà là mẹ anh ta à?”

“Sao nào? Cậu còn định bắt cả tôi nữa à? Tôi nói cho cậu biết, Tào Lệ Lan tôi không phải hạng tầm thường đâu, nếu hôm nay cậu không mời con trai tôi ra, tôi sẽ gọi người đánh cho cậu tàn phế luôn!”

Tào Lệ Lan nói đầy vẻ uy hiếp, ánh mắt kiêu ngạo, chẳng thèm coi người bình thường như Tiêu Chính Văn ra gì.

Một người sống dưới đáy xã hội thì có tư cách gì lớn lối trước mặt mụ ta chứ?

Tào Lệ Lan nghĩ, chỉ một câu nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923543/chuong-279.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chiến Thần Bất Bại – Tiêu Chính Văn - Truyện Chữ
Chương 279
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.