Chương 232: Bố mẹ là long soái!
Đại sứ Bob quỳ dưới đất, cả người toát mồ hôi lạnh!
Năm sao… long soái năm sao!
Long soái năm sao mới có hơn hai mươi tuổi!
Kể từ khi thành lập Hoa Quốc đến nay thì đây là chủ soái trẻ tuổi nhất, cũng là chủ soái có tiếng tăm nhất!
Xì xì!
Tất cả mọi người trong phòng họp đều hít vào một hơi lạnh, người run lẩy bẩy!
Trừ chức thủ trưởng ở Hoa Quốc ra thì long soái năm sao vẫn là chức vụ cao nhất!
Điều đáng sợ hơn là vị long soái năm sao này lại chính là chủ soái ở Bắc Lương!
Mà vua Bắc Lương là người mà hàng triệu quân của tám nước nể sợ!
Danh tiếng của ba trăm nghìn tướng sĩ Bắc Lương còn vang danh ra cả quốc tế!
Hơn nữa, vị chủ soái Bắc Lương này… còn có tài năng hơn người, người bình thường khó mà sánh cùng được!
Cho dù là mấy tướng quân của Mễ Quốc, chỉ cần chứng kiến trận chiến của hàng triệu quân đó cũng đủ khiếp sợ mất vài ngày rồi mới kịp hoàn hồn, đến cuối cùng buộc phải rút quân!
Hùng hậu!
Lớn mạnh!
Hoa Quốc hưng thịnh!
Đây là đánh giá cao nhất của các nước về chủ soái Bắc Lương!
Chỉ cần có Bắc Lương thì cơ nghiệp muôn đời sau của Hoa Quốc chắc chắn sẽ hưng thịnh!
Còn lúc này, sát thần tối cao đang đứng ngay trước mặt ông ta!
Mặt đại sứ Bob tái mét, người run lẩy bẩy!
“Chào… chào chủ soái Bắc Lương…”, đại sứ Bob gần như chỉ gật đầu cung kính nói.
Tiêu Chính Văn vẫn dửng dưng, lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923496/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.