Chương 228: Đây là Hoa Quốc!
Ra khỏi cửa nhà, Long Nhất cầm chiếc áo choàng màu đen, cung kính nói: “Chủ soái, ngoài này gió to, để tôi khoác áo choàng cho anh”.
Quân bào hoa văn rồng xanh là vinh dự của Hoa Quốc, không được xúc phạm!
Đến gió xung quanh lúc này cũng tạm dừng.
Tiêu Chính Văn gật đầu, Long Nhất cung kính khoác áo cho anh.
Nhưng, cho dù khoác thêm áo choàng, thì vẫn không thể che giấu quân uy và sự lạnh lùng của chiếc quân bào rồng xanh kia.
Chỉ vàng rồng vàng, uốn lượn đạp mây.
Tiêu Chính Văn khẽ buộc dây lại, ôm Na Na đang chớp đôi mắt, vẻ mặt tò mò trong lòng, nói với Long Nhất: “Chuyển hướng! Đến đại sứ quán, oan có đầu nợ có chủ! Hôm nay bản soái muốn xem con trai của đại sứ Bob này kiêu ngạo đến mức nào!”
“Rõ!”
Long Nhất đáp lời, cung kính mở cửa xe, lấy tay che chỗ cửa xe để tránh cụng đầu.
Tiêu Chính Văn cúi người chui vào trong, Na Na trong lòng anh cứ tò mò quan sát hai chiếc xe long kỳ của quân đội Hoa Quốc!
Đồng thời, cô bé cũng đang đánh giá Tiêu Chính Văn.
Bố mình… hình như hôm nay rất khác.
Khí thế trên người che phủ, nuốt chửng trời đất, đây có còn là bố mình không?
“Bố ơi, Na Na sợ… Hay là chúng ta nghe lời mẹ, không đi nữa…”
Na Na ôm chặt lấy cổ Tiêu Chính Văn, khuôn mặt tỏ vẻ hơi sợ hãi.
Cô bé sợ bố mình sẽ gặp phải rắc rối, sợ bố mình bị thương…
Tiêu Chính Văn nhéo mũi Na Na, cười nói: “Na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923492/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.