Chương 182: Gây sự (1)
“Rõ!”
Vương Truyền Minh lập tức nghiêng người nhường đường, các cán bộ cấp cao của Sở chỉ huy quân đội Tu Hà cùng với những “con cá mập” trong giới kinh doanh phía sau, tất cả đều nghiêng người nhường đường.
Tiêu Chính Văn xuyên qua đám người, đến căn phòng đang nhốt Ninh Dương.
Lúc này, Ninh Dương đang nằm trên giường, hai tay hai chân đã được cứu thương, nhưng bị còng tay chân, khóa vào thành giường.
Xung quanh giường bệnh còn có hai binh lính mang súng đeo tai nghe, chấp hành việc canh giữ.
Cửa phòng bệnh mở ra, Vương Truyền Minh cùng với Tiêu Chính Văn bước vào, nháy mắt ra hiệu với hai binh lính kia.
Hai binh lính đứng nghiêm chào Vương Truyền Minh và Tiêu Chính Văn, sau đó rời khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại.
Ninh Dương đang nằm trên giường bệnh, không thể động đậy.
Thấy Tiêu Chính Văn bước vào, vẻ mặt anh ta vô cùng hoảng hốt, giãy dụa muốn ngồi dậy, nước mắt giàn giụa gào lên: “Tiêu Chính Văn, tôi xin anh hãy tha cho nhà họ Ninh, tha cho em gái tôi. Anh muốn làm gì tôi cũng được, tôi chấp nhận hết, tôi xin anh đấy…”
“Láo toét! Ninh Dương, cậu có biết người đứng trước mặt cậu là ai không?”
Vương Truyền Minh lạnh lùng quát, ánh mắt như muốn giết người.
Cả người Ninh Dương run lên, bỗng tỉnh táo lại, nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt không dám tin, vừa hối hận vừa bất đắc dĩ, anh ta cúi đầu, nói: “Kẻ có tội Ninh Dương ra mắt chủ soái Bắc Lương…”
Chủ soái Bắc Lương!
Cả đời này Ninh Dương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923446/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.