Chương 165: Xin các người hãy cứu con gái tôi
Trong nhà kho tối tăm, không khí đầy bụi bặm.
Khương Vy Nhan người đầy vết thương, lấm lem bẩn thỉu, trong lòng cô là Na Na cũng người đầy vết thương, vẫn đang liên tục nói mơ.
Trên khuôn mặt non nớt của cô bé toàn là vệt nước mắt, trong mơ vẫn không ngừng hét lên: “Bố ơi, Na Na sợ quá, lúc nào bố đến cứu Na Na và mẹ đây, hu hu hu…”
Lúc nói mơ, khóe mắt Na Na còn lăn xuống mấy giọt nước mắt trong suốt.
Khương Vy Nhan đầu tóc rối tung, hai tay toàn là máu tươi, đó là hậu quả khi cô cố gắng thử cạy cửa, có mấy ngón tay còn bật móng, máu thịt lẫn lộn.
Cô cúi đầu, ánh mắt buồn bã, cố nặn ra nụ cười dịu dàng và yêu thương, cô khẽ vén mái tóc trên mặt Na Na, vuốt ve gò má đáng yêu của cô bé, nhưng tay cô bỗng cảm thấy nóng bỏng!
“Na Na, Na Na, con đừng dọa mẹ mà…”
Khương Vy Nhan lập tức hoảng hốt, thử gọi Na Na, nhưng cô bé vẫn chẳng lên tiếng, vẻ mặt nhăn nhó.
Khương Vy Nhan ôm lấy Na Na, đứng phắt dậy, lao tới cửa, không ngừng đập cánh cửa sắt nhà kho, nước mắt như mưa, nói: “Có ai không? Có ai không? Cầu xin các anh hãy thả tôi và con gái tôi ra, con gái tôi sắp không xong rồi, tôi xin các anh đấy, mau đưa con gái tôi đến bệnh viện đi, tôi xin các anh…”
Khương Vy Nhan khóc gào lên, cô quỳ ở cửa, không ngừng dập đầu.
Bốp bốp!
Cánh cửa sắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923429/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.