Chương 118: Ninh Dương đến
Tưởng Thái Xung sợ hãi, nhướng mày, kinh hoảng lo sợ nhìn Tiêu Chính Văn, một lúc lâu mới thốt ra một câu: “Đây… đều là do cậu sao?”
Tiêu Chính Văn không lên tiếng, nhưng vẻ mặt anh đã nói cho ông ta biết tất cả!
Bịch!
Tưởng Thái Xung – gia chủ nhà họ Tưởng trước giờ luôn kiêu ngạo, giờ đã quỳ gối trước mặt Tiêu Chính Văn, dập đầu bụp bụp xin lỗi, cầu xin tha thứ: “Cháu trai, cầu xin cháu tha cho chú lần này! Là chú không đúng, chú mắt chó nên mới coi thường cháu, xin cháu tha cho chú, tha cho nhà họ Tưởng… ba tỷ nhiều lắm… nhà họ Tưởng có bán hết gia sản cũng không lấy ra ba tỷ được..”
Thấy Tưởng Thái Xung quỳ xuống, mấy tên đàn em của Tưởng Thái Xung đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó buông vũ khí trong tay ra,rồi ôm đầu ngồi xổm xuống đất.
Tưởng Hoành cũng kinh hồn bạt vía, run lẩy bẩy xụi lơ dưới đất, nước mắt nước mũi giàn giụa, quỳ bò tới trước mặt Tiêu Chính Văn, hét lên: “Tiêu Chính Văn, xin lỗi, xin lỗi, do tôi hồ đồ, mong anh tha cho tôi và bố tôi, tha cho nhà họ Tưởng…”
Giây phút đó, cả phòng vang vọng tiếng cầu xin của hai bố con Tưởng Thái Xung và Tưởng Hoành.
Bố con nhà họ Tưởng tự cao tự đại, giờ đây đã sụp đổ rồi!
Cảnh tượng này khiến mọi người kinh hãi không thôi.
Đồng thời, trong lòng mấy người này cũng bắt đầu nghi ngờ thân phận của Tiêu Chính Văn, tên này có còn là con chó hoang đột nhiên quay về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923382/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.