Chương 17: Tôi là vua Bắc Lương!
Kim Chính Long hoảng sợ!
Nỗi sợ hãi xuất phát từ tận sâu trong đáy lòng!
Lúc này, ông ta đã quên mất rằng mình là người đứng đầu nhà họ Kim ở Tu Hà, quên mất chuyện hôm nay mà ông ta phải làm! Ngay cả khi có hàng nghìn tên côn đồ và mấy chục tên sát thủ máu lửa được nhà họ Kim hết lòng bồi dưỡng ở bên cạnh cũng không khiến cho cho Kim Chính Long có đủ tự tin!
Trên người Tiêu Chính Văn tỏa ra luồng sát khí lạnh lùng thấu tận trời xanh, anh ôm chặt Khương Vy Nhan, sự tức giận trong mắt từ lâu đã biến thành dòng chảy xối xả!
Ba vị thần y cũng lập tức xuất hiện bên cạnh Tiêu Chính Văn, nhìn thấy vết thương của Khương Vy Nhan, tất cả đều bị sốc!
“Chủ soái, đại phu có thể cứu được phu nhân!”, Hoa thần y hét lên.
Tiêu Chính Văn khi nghe thấy lời này, trong đôi mắt tràn đầy sát khí của anh hiện lên một tia hi vọng, anh không chậm trễ, lập tức giao Khương Vy Nhan cho ba vị thần y!
Nhìn thấy một thành viên trong đội hộ tống Khương Vy Nhan và ba vị thần y rời đi, ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Tiêu Chính Văn lại dừng trên người Kim Chính Long, lạnh lùng cười, nói: “Ông hỏi tôi là ai à? Ha ha, trong mắt ông tôi chẳng qua chỉ là một thằng nhãi nhỏ bé, ngông cuồng, chỉ là một người chồng chưa từng lộ mặt của Khương Vy Nhan, chỉ là bố của Na Na mà thôi! Kim Chính Long, ông suýt chút nữa giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923281/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.