Chương 7: Bỏ cái mạng ở đây rồi muốn đi đâu thì đi!
Khương Vy Nhan mặt đầy nước mắt, cô mím chặt miệng, môi không ngừng run rẩy. Cô nhìn cảnh tượng trước mắt, lại nhìn vẻ mặt cương nghị của người đàn ông trước mặt.
Vào lúc cô tuyệt vọng muốn chết nhất… Tiêu Chính Văn đã xuất hiện! Đúng vậy, người đàn ông cô nhớ thương suốt năm năm đã xuất hiện vào giây phút cuối cùng.
Nghĩ đến đây, Khương Vy Nhan không khỏi rơi lệ: “Hu hu hu, anh đã trở về rồi, cuối cùng anh cũng trở về rồi…”
Tiêu Chính Văn nhìn Khương Vy Nhan nhỏ nhắn trong vòng tay mình mà nước mắt lưng tròng, anh đưa tay ra nhẹ nhàng lau vết máu trên mặt Khương Vy Nhan. Nhưng khi nhìn thấy vết thương bị viên đạn xuyên qua trên bả vai phải của cô, chỉ cách vị trí tim khoảng một bàn tay, ngay lập tức cả người Tiêu Chính Văn cuồn cuộn sát khí thấu trời! Đáng chết! Đáng chết!
“A! Hu hu hu…”, đằng sau cửa sổ kính bị đập vỡ tan tành trên nóc tòa nhà cao mười mấy tầng, Kim Thái dùng chân giẫm lên Dương Yến người đầy thương tích, đau đớn vật lộn.
Dương Yến nhìn xuống phía dưới toà nhà, thấy Khương Vy Nhan được cứu bởi một người đàn ông khí thế ngút trời, nước mắt cô ấy lăn dài nơi khóe mắt, nở nụ cười đầy xúc động! Cô ấy đã bị cảnh tượng Tiêu Chính Văn nhảy lên cao vài mét rồi đỡ lấy Khương Vy Nhan làm cho kinh ngạc không thôi!
Rất giống với một cảnh quay nổi tiếng trong những bộ phim điện ảnh, phim truyền hình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923271/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.