Chương 257
Nói xong, anh ta chạy qua người đàn ông trung niên đi đến ở đối diện.
“Ba, rốt cuộc ba cũng đến rồi!”
Hoắc Thiệu Đông nói: “Vậy người đâu, chạy chưa?”
“Chưa.” Hoắc Kim Huy lắc đầu nói: “Thằng này quá điên cuồng rồi, kéo ghế ngồi ở kia, cứ như nó là Thiên Vương lão tử. Tự kiêu, khoác lác hết lần này đến lần khác.
“Nói cái gì ba con là một con chó của nó, nó bảo ba con cắn ai thì ba con liền cắn người đó, hoàn toàn không dám cắn nó gì đó.
“Đó gọi là một kẻ coi trời bằng vung, chọc tức con rồi, thật muốn bắn một cái vào ót nó, xem nó còn dám khoác lác hay không!”
Hoắc Thiệu Đông nghe vậy, đột nhiên dừng bước chân.
“Cậu ta thật sự nói như vậy?”
“Đúng ạ, lừa ba thì con là chó!”
Hoắc Thiệu Đông cảm thấy quá khác thường, người dám nói lời này ở Vĩnh Châu, nhất định không phải người bình thường.
Hơn nữa, ông ta có thể mơ hồ nghĩ đến, người đó là ai
Ngoại trừ anh, không ai dám nói lời ngông cuồng như rôi. vậy ở Vĩnh Châu
Kết quả là, ông ta lập tức bước nhanh hơn, chạy bằng băng về phía khu vực nghỉ ngơi.
“Ba, ba chậm chút, thẳng đó có chút tài cán, ba đừng đi quá gần, bảo đảm đàn em lên là được rồi ba! Hoắc Kim Huy gọi, nhưng Hoắc Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-soai-tieu-thanh/3903020/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.