Chương 12
Một mình cô ấy gánh vác cả một công ty, nuôi cả gia đình, vô cùng mệt mỏi, kết quả động một chút là đánh cô ấy, anh thật sự là không thể nhịn được nữal “Được nhỉ, dám nói đánh tôi nữa đấy, hôm nay dù thế nào tôi cũng phải chém chết cậu mới được!”
Ngô Tuệ Lan tức giận đùng đùng chạy vào phòng bếp, xách một cái dao thái đi ra, bổ về phía Tiêu Thanh.
Vù vùi Dao thái xông tới.
“Mẹ của tôi ơi!”
Em vợ sợ hãi trốn trong một góc, e sợ sẽ bị đâm trúng.
Mục Thiên Lam kinh hoảng hét lên: “Tiêu Thanh mau tránh ral”
Tiêu Thanh không tránh, bởi vì nếu anh né thì con dao sẽ đâm lên người Mục Thiên Lam, như vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được, mà anh ngay cả rừng súng mưa đạn cũng không đả thương được thì một cái dao thái này tính là cái gì?
Lúc dao thái gần tới, anh huơ một cánh tay ra, đánh cái dao cắm lên trên tường, phát ra một tiếng loảng xoảng.
“Tiêu Thanh, anh không có sao chứ?”
Hồn phách của Mục Thiên Lam cũng sắp bay lên vì sợ, nhưng cô vẫn cầm cánh tay của Tiêu Thanh lên nhìn trước, khi thấy Tiêu Thanh không bị thương, cô mới thở phào một hơi, rồi sau đó nói với Ngô Tuệ Lan như phát điên: “Mẹ, em thật sự là điên rồi, dao thái cũng ném lung tung, đập phải đầu Tiêu Thanh Tiêu Thanh thì làm thế nào, mẹ không sợ ở tù mục xương sao?”
“Sợ con khỉ, nó hại mẹ, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-soai-tieu-thanh/3902777/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.