“Không biết nữa, nhưng Đặng Cửu Thiên thật sự mang người đánh qua đây rồi, rất nhanh sẽ qua tới đây!” Người kia hoảng hốt lo sợ nói.
“Ha ha ha!” Ngô Tuệ Lan đột nhiên cười lớn: “Là con rể của tôi, nhất định là con rể tôi đánh chết sư phụ Chu gì đó rồi, sau đó biết chúng tôi bị bắt tới nhà họ Khổng, thì Đặng Cửu Thiên mang mấy trăm người đến báo thù cho chúng tôi!”
“Vì vậy, các người tính sai rồi, con rể tôi còn có thể đánh ông ta, đợi cậu ta qua đây, các người đánh tôi như thế nào, tôi sẽ đòi lại trên người các người gấp trăm ngàn lần, ha ha ha!”
“Khốn kiếp!”
Bà Khổng rất tức giận, đánh Ngô Tuệ Lan một gậy rất tàn nhẫn, đánh vào đầu, gương mặt đẫm máu của Ngô Tuệ Lan, khiến khuôn mặt bà méo mó rất thê thảm, tiếng hét thảm thiết.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Lúc này, Tiêu Thanh qua tới.
Ngô Tuệ Lan nghe những lời đó, tức giận hét lên: “Bà đây bị đánh thê thảm như thế này, có thể không bị gì sao?”
Tiêu Thanh liếc nhìn một lượt.
Nhìn thấy mẹ vợ bị đánh mặt đầy máu, bố vợ cũng bị đánh mặt mũi bầm dập, em vợ bị đánh đến gục xuống đất không thể cử động được, Lưu Vũ Hân bị tát thành đầu heo.
Cơn thịnh nộ của Tiêu Thanh giống như núi lửa phun trào, từ trên người anh phun trào ra.
Cả phòng khách của nhà họ Khổng, lập tức rơi vào nước sôi lửa bỏng.
Tất cả mọi người toát mồ hôi nhễ nhại!
“Các người đừng qua đây!”
Khổng Chính Huy lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-soai-bat-nat-vo-toi-nam-mo-di/1121273/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.