Lời vừa nói xong, mọi người quay ra nhìn, chỉ thấy một ông già mặc vest, nhìn chằm chằm vào Hoắc Tử Hoa hệt như một con rắn độc vậy. "Ông nội, sao ông lại ở đây?"
Thân thể Hoắc Tử Hoa khẽ chấn động, yếu ớt hỏi. Ông nội của cậu ấy là Hoắc Đức Tài chỉ hận không thể rèn sắt thành thép, nói: “Tiêu số tiền lớn để đưa cháu ra nước ngoài du học là mong cháu sau này có một tương lai tốt, có thể gánh vác được cái gánh nặng Dược phẩm Hoắc Thị này” "Cháu có thể nhận được sự đánh giá cao của Tiến sĩ Legge và Tổng giám đốc Tonys, được ông ta giữ lại bên cạnh làm người phiên dịch, thì có thể chắc chắn một điều rằng năng lực của cháu không hề khiến ông nội thất vọng. Thế nhưng mắt nhìn của cháu lại có vấn đề nghiêm trọng!”
Nói đến đây, ông ta chỉ về phía Tiêu Thanh rồi tiếp tục khiển trách Hoắc Tử Hoa: “Em gái của cái loại không biết trời cao đất dày như vậy mà cháu cũng dám theo đuổi? Nếu thật sự theo đuổi được rồi dính phải loại anh họ của vợ kiểu này thì chính là tại hoạ đấy, cháu có biết không há?"
Hoặc Tử Hoa cuống quýt nói: "Ông nội, sao ông có thể nói anh trai của Thu Mai như vậy được chứ? Ông thật là
Cậu ấy cũng không còn lời nào để nói nữa rồi, vội vàng xin lỗi: “Thực xin lỗi, ông nội tôi...
Còn chưa đợi cậu ấy nói xong, Hoắc Đức Tài đã kéo cậu ấy ra sau lưng mình, nói với Thẩm Thị Thu Mai: “Hi vọng cô biết tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-soai-bat-nat-vo-toi-nam-mo-di/1121152/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.