"Vâng, ông Đỗ!" Một đám đàn em đi tới. "Đừng làm vậy mà ông Đỗ!" Đại Cơ Kha, Hàn Thanh
Văn, Cao Dương, Mục Hải Yến đều quỳ trên mặt đất khóc lóc. Hàn Thanh Văn chỉ vào Mục Hải Yến, hét lên: "Là cô ta đưa ra chủ ý chết tiệt này, ông Đỗ muốn giết thì giết cô ta, đừng giết tôi!"
Cơ thể mềm mại của Mục Hải Yến run rẩy, kêu lên: "Ông Đỗ, tên Tiêu Thanh rác rưởi kia không cho ông mặt mũi. Ở Cổ Cảnh đã đánh cậu Cổ thảm như vậy. Tới Bắc Thanh cũng không chừa cho cậu Tống chút mặt mũi. Làm cho cậu Tống phải mất mặt trước bao nhiêu người. Cậu Tổng rất tức giận, muốn giết chết cậu ta nhưng lại không có cách nào. Tôi mới giúp cậu Tống suy nghĩ cách giải quyết, cứ tưởng rằng có thể giết chết tên rác rưởi kia, có thể giúp cậu Tống và ông Đỗ đây bớt giận. Nhưng không ngờ rằng tên rác rưởi đó lại lợi hại như vậy, có thể giết chết cậu Tống. "Tôi biết ông Đỗ thực sự rất tức giận nhưng xin ông Đỗ đừng giết tôi, cho tôi một cơ hội. Tôi cam đoan khả năng của tôi có thể giết chết tên rác rưởi Tiêu Thanh, báo thù cho cậu Tống, trút giận cho ông Đỗ. Cầu xin ông Đỗ đừng giết tôi, tôi không muốn chết đâu ông Đỗ!"
Cô ta dập đầu bình bịch xuống, hồn phách sắp bị dọa bay mất rồi. "Con mẹ nó!"
Đỗ Thiên Sinh đạp một cú vào người Mục Hải Yến, tức giận nói: "Còn dám nói đến việc giết cậu ta, cô muốn phá hoại quan hệ thống gia giữa nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-soai-bat-nat-vo-toi-nam-mo-di/1121054/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.