“Hắn đã phế.” Hàn Chiến vô tình làm câu tổng kết, hai tay đem cửa sổ kia đóng lại, liền một tay bế Hàn Tuyết lên.
“Ai nha!” Hàn Tuyết vội ôm cổ của Hàn Chiến, cố giữ thân mình thật vững vàng.”Chàng làm cái gì thế? Dọa người ta giật mình.”
“Ta vốn không nên để nàng thấy cảnh này. ” Hàn Chiến xót xa tựa trán mình vào trán nàng, “Ta lại hi vọng nàng có thể vẫn tránh sau lưng ta, mọi việc của nàng đều hãy để ta giúp nàng chống đỡ.”
“Ta không cần núp sau thân thể của chàng,ta muốn đứng ở bên cạnh của chàng cơ.” Hàn Tuyết nhẹ nhàng cười một tiếng, ấn xuống khoé miệng hắn một nụ hôn “Hoàng đế ca ca từng nói qua, ta là Bích Lạc công chúa, có trách nhiệm thủ hộ thiên hạ này, cho nên ta không thể núp ở bất luận phía sau kẻ nào.” Tựa đầu dựa vào cổ của hắn, Hàn Tuyết nhẹ giọng hỏi: ” Chàng sẽ luôn luôn ở bên cạnh ta, có đúng hay không?”
“Ta vẫn luôn ở tại phía sau nàng, chỉ cần nàng quay đầu lại, là có thể nhìn thấy ta.” Hàn Chiến kiên định mà nói ra, ôm nàng đi vào bí đạo, đi từ bí đạo lên lầu cuối.
“Đi đâu thế?” Hàn Tuyết mặc hắn ôm mình đi tới chỗ nào, dù sao không sợ hắn sẽ đem nàng bán.
“Nàng không phải đã nên đói sao? Hôm nay chỉ ăn có một chút thôi.” Trừ đi thời gian ngủ, tỉnh dậy thì nàng mới chỉ dùng một lần cơm, là sớm nên đói bụng rồi.
“Ta hiện tại không muốn ăn.” Nhìn mới vừa rồi tình cảnh như vậy, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luyen-tuyet-han-tuyet-truyen-ky/77273/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.