Ánh nắng ấm áp lười biếng rọi xuống người, bất quá hạ thể dính nhớp cùng dịch mùi nam tử nồng đậm không tan được trong phòng làm cho Hàn Tuyết ngủ cũng không an ổn, đỡ lấy eo lưng đau nhức tựa như bị người ta đánh, nàng mở đôi mắt phủ sương mù, xuyên qua tấm bình phong hồng mai mơ hồ thấy cửa nội thất đóng chặt, cửa sổ sát giường khẽ hé, một luồng ánh mặt trời xuyên qua, vừa vặn chiếu đúng người nàng. Trên nền đất bên giường, chút khăn tơ lụa màu trắng bị ném tán loạn, vo thành một đống, tưởng chừng, mùi vị nam tử nồng đậm kia chính là từ chỗ khăn lụa này phát tán ra.
Trong đầu Hàn Tuyết nhanh như chớp nhớ lại cả một đêm triền miên vui thích hôm qua, lệ nhan trắng nõn liền dâng lên một tầng nhiệt nóng như hỏa thiêu. Nhìn mấy tấm khăn lụa, nàng vô cùng muốn nhìn thử một chút kết tinh hạnh phúc của hai người, muốn nhìn minh chứng cho thấy Hàn Chiến đã tìm được vui vẻ trên người nàng ra sao.
Gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến cho thân thể không được che đậy có phần thiếu tự nhiên, nàng kéo xuống tấm vải lụa trong suốt vắt trên bình phong quấn lấy người, vải lụa có phần hơi mờ, thì ra là một tấm ngoại y mặc ngoài y phục, nhưng lúc này nhất thời không tìm được bất kì thứ quần áo gì, trên người có phủ ít đồ, nàng vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu không cứ trần trụi như vậy, thật khiến người ta thấy bất an.
Chống lấy mép giường, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luyen-tuyet-han-tuyet-truyen-ky/2448170/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.