Tụi lớp D kia thấy anh tới thật thì có hơi bất ngờ. Tụi nó tưởng anh đã bỏ học hoặc sẽ không đếm xỉa đến mấy cái lặt vặt này.
Bọn họ đâu có biết là họ đang đụng tới "thuốc nổ" mà bản thân không biết. Bảo Linh thấy Thiên Bút thì lạnh nhạt nói:
- Anh à. Anh đến trễ hơn nữa là không thấy đâu.
Bảo Linh đi tới đứng về phía anh. Tụi kia không dám manh động. Anh lên tiếng:
- Một là dừng lại. Hai là sẽ c.hết!
Tụi kia hoảng sợ hỏi lại:
- A-ai c.hết hả?
- Bọn tao c.hết.
Nghe anh trả lời xong thì bọn họ muốn cắm đầu vào tường. Đám đàn em cũng cạn lời, nay anh thừa muối hay sao mà mặn vậy.
Vì nghĩ cái danh "Trùm trường" của anh là do người khác đồn bậy. Chứ nhìn vẻ ngoài anh như vậy thì có gì ghê gớm đâu.
Thằng muốn thay thế vị trí trùm trường của anh vung nắm đấm lao lên. Cái mặt đầy vẻ hiếu thắng:
- Ok! Bọn mày c.hết!
Hắn là Duy, một tên khá là kiêu ngạo, nổi tiếng hay trốn học và ức hiếp người khác. Lần này cho hắn ăn đòn là đúng rồi. Không sai vào đâu được.
Đám đàn em của anh định xông lên dạy dỗ cho tên Duy kia một bài học thì anh đã ngăn lại, Thiên Bút nhấc điện thoại lên:
- Alo! Công an à? Ở đây có đứa thiểu năng muốn đánh nhau.
- M.á nước đi này tụi em không lường trước được!
Anh thẳng tay gọi cho công an đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-tinh-yeu-hoan-hao/3428907/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.