Thanh Trúc! Con mà vẫn giữ cái tính cái nết đó là không ai thèm lấy con đâu nghe chưa. 
- Mẹ này! Người ta không thèm con thì con tự tìm đến. Hehe~ 
- Thôi con đi học đây. Bye Bye mẹ yêu. 
Chưa kịp để mẹ nói thì cô đã vọt đi. Mẹ cô bất lực thở dài nhìn theo bóng lưng Thanh Trúc chạy ra khỏi cổng. 
- Haizz.. Con nhóc này! Lúc nào mới trưởng thành lên được đây hả? 
Thanh Trúc là một học sinh cấp 3. Tính cách hay vui vẻ, hòa đồng, đôi chút hướng nội. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đặt chân vào ngôi trường mới vì gia đình vừa chuyển đến đây để tiện cho công việc. 
Thanh Trúc đến một ngã ba thì phải dừng lại suy nghĩ một lát vì cô đang phân vân không biết đi đường nào. Chợt một nam sinh mặc đồng phục trường đi qua trước mặt cô. Cô nhanh trí bám theo. 
Nhưng cả đoạn đường không thấy bóng dáng một học sinh nào cả. Cổng trường cũng vắng tanh. Thanh Trúc nhìn vào đồng hồ thì đã là 6h45 phút rồi. Đã vào học rồi! 
Nam sinh kia vẫn thong dong đi vào cổng trường. Bỗng một tiếng nói của giáo viên nam vang lên chói tai. 
- Thiên Bút! Em lại đi học muộn nữa hả? Có biết là bao nhiêu lần rồi không? 
- Vẫn còn sớm mà thầy. 
- Sớm cái đầu em. Biết mấy giờ rồi không? 
Mãi mê khiển trách nam sinh nên bây giờ mới chú ý đến cô. Thầy hỏi: 
- Còn nữa? Học sinh lớp nào đây? Nhìn mặt lạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-tinh-yeu-hoan-hao/3428897/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.