Sau khi buổi tiệc Ôn Hoài Địch cũng đi đến nhà xe để đợi trợ lý của mình lái xe đến đón. Chiếc xe vừa đến, Ôn Hoài Địch cũng nhàn nhạt bước lên xe ngay.
Cô trợ lý cũng đưa cho anh viên thuốc cùng với cốc nước lọc. Vẻ mặt cô còn gay gắt khi nói:
- Chỉ cần ăn một chút thôi, cần gì phải ăn nhiều đến vậy?
Ôn Hoài Địch cầm viên thuốc uống xong chỉ cười nhạt. Anh không nói gì chỉ đưa tay xắn tay áo sơ mi của mình lên, trên cánh tay nổi đầy nốt mẩn đỏ nhìn trông rất đáng sợ. Nếu để ý kĩ hơn có thể thấy phần cổ áo và cả mặt của anh cũng bắt đầu nổi đầy nốt.
Chị trợ lý ở bên cạnh thì nhíu mày còn đưa khăn giấy ướt cho anh lau.
- Bây giờ ói hết mấy thứ đồ ngọt đó ra đi, có lẽ sẽ tốt hơn. - Chị trợ lý vỗ lưng Ôn Hoài Địch nói.
Anh chỉ lấy chai nước lọc uống rồi ngả lưng về sau nhắm mắt lại nhàn nhạt nói:
- Nhưng cô ấy đã bắt chuyện với tôi trước rồi.
Chị Kim nghe vậy nhìn anh tài xế lái xe, hai người nhìn nhau rồi lại lắc đầu. Từ lúc cô phát hiện Ôn Hoài Địch dị ứng với đồ ngọt mà lại đặt loại chocolate ngọt là cô đã cảm thấy có điều không ổn. Đã phải chuẩn bị sẵn phòng trường hợp bất trắc, ai mà ngờ anh còn ăn lượng quá mức độ.
Nhìn vẻ mặt Ôn Hoài Địch ngày càng kém đi, anh chẳng nói nhưng mọi người đều biết anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-theo-duoi-minh-tinh-hang-a/2772210/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.