Chương trước
Chương sau
Chẳng mấy chốc, một cậu bé ngày nào mới từ trong bụng mẹ chui ra mà đỏ hỏn, bây giờ đã gần năm tuổi, da trắng còn béo mũm mĩm vô cùng đáng yêu.

Cậu bé rất giống Austin hồi nhỏ, chỉ cần để ảnh của hai người lúc nhỏ ở cạnh nhau, có thể nói là anh em sinh đôi cũng nên. Đáng yêu, còn béo tròn nhìn rất cưng.

Y Giang cũng hay trêu đùa nói với Chop Chop như đang nói với Austin. Làm anh cứ như biến thành đứa con của cô vậy.

Gia đình nhỏ chẳng mấy mà bận rộn với nhiều việc hơn. Từ sau lúc Chop Chop đủ tuổi để đi học mầm non thì gia đình đã phải nhờ người làm trong nhà để đưa thằng bé vừa đi học, vừa đi về nhà.

. . .

Ở lớp, các cậu bé, cô bé đang đùa vui vẻ với nhau. Trong đó có cả Chop Chop đáng yêu.

Giờ tan học để đón trẻ vừa đến, nhiều phụ huynh đã đi đến đón con của mình về. Chop Chop cũng đang hí hửng cất đồ chơi để đợi vú nuôi đón về.

Nhưng đứng trước mặt cậu bé lại là hai người đàn ông lạ mặt. Chẳng nói gì liền bế cậu bé đi. Vì quá đông khiến cho cô giáo đuổi theo không kịp, liền phải đứng lại ghi nhớ biển số xe để gọi cho cảnh sát.

Chop Chop bị đưa vào trong xe, cậu bé ngồi ở ghế sau vẫn chưa hiểu gì. Còn tưởng là vệ sĩ mới của papa cậu bé. Nhưng quay sang nhìn người đàn ông đang ngồi bên cạnh mình, cậu bé liền nghĩ khác đi. Papa của cậu ngoài chú Zane và chú Thiên đẹp trai ra thì không có bạn nào là đẹp hết. Nhưng chú trước mặt lại rất đẹp. Là bạn của mami chắc luôn!

Vậy là liền quay sang tươi cười với người đàn ông lạ mặt:

- Chop Chop chào chú ạ. Chú là bạn của mami sao?

Cúi xuống nhìn thằng bé nhỏ ngây ngô nghĩ rằng mình là người tốt, bản thân Davidson lại nhếch mép cười. Sau đó liền đưa tay đến gần Chop Chop, một tay liền xoa đầu thằng bé khiến đầu nó xù lên như bông cải vậy.

- Không phải.

Giọng nói trầm ấm, lại còn vô cùng đẹp trai nha. Khiến Chop Chop chẹp miệng một cái, sau đó liền vui vẻ lấy trong balo ra hộp sữa mà uống. Đến cả vỏ uống hút thì cậu bé cũng vứt vào một ngăn nhỏ của balo, chắc chắn đã được dạy dỗ rất kĩ lưỡng.

Nhìn về phía người đàn ông đang nhìn mình, Chop Chop lại đưa hộp sữa đang uống dở cho anh.

- Chú có uống không ạ?

- Không.

Cậu bé hỏi lịch sự như vậy thế mà tên này cũng thật là. Ít nhất cũng bịa ra lí do khiến cậu bé vui mới phải chứ.

Vì người ngồi gần không uống nên Chop Chop lại nhoài người về đằng trước để hỏi:

- Hai chú có uống sữa của Chop Chop không?

- À, sữa dành cho trẻ con nên tôi không uống.

- Ah, ừ đúng thế.



Cả hai nhìn ánh mắt của Davidson qua gương chiếu hậu, thế là liền bịa ra để từ chối Chop Chop. Tuy rằng không ai uống, nhưng đáp lại tử tế như hai chú này khiến Davidson rất vui.

Uống hết sữa xong, cậu bé cất vào balo rồi mới quay sang nhìn Davidson. Vẫn là khuôn mặt ngây thơ, đáng yêu đó, nhưng ánh mắt lại rất bình tĩnh mà nói:

- Chú không phải bạn của papa, cũng không phải bạn của mami. Mà hôm nay vú nuôi đã nói sẽ đến đón cháu rồi nhưng mà hai chú kia lại đưa Chop Chop lên đây. Chú là bắt cóc trẻ con sao?

Lời nói có vẻ ngây ngô, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh thản nhiên, giống như không hề sợ hãi chút nào vậy.

Davidson lúc này mới quay sang chú ý tới Chop Chop. Vẫn là nụ cười đó, nhưng đã nói nhiều hơn:

- Nếu đúng là như thế, thì sao nào?

- Thì Chop Chop sẽ đợi cho papa đến đưa Chop Chop về. Papa của Chop Chop rất giỏi. Với lại papa nói nam nhi không được khóc, cũng không được sợ hãi. Và phải ăn đầy đủ để không bị đói nữa. Bắt cóc hay bị đói lắm nha.

Nhìn vẻ mặt đó của thằng bé, Davidsson bất giác cười thành tiếng. Đúng thật là cha mẹ thế nào thì con cũng như vậy. Tên đó cũng biết dạy con quá tốt rồi ấy chứ. Trước đây cũng ra vẻ phóng túng, nhưng đến lúc đấu đá thật thì lại như con thú hoang vậy. Thằng nhỏ này vẫn là chưa phát triển hết, đợi sau này lớn lên không biết chừng là bản sao thứ hai của Austin cũng nên.

- Ta có nên mổ bụng cậu ngay lúc này để cha cậu khỏi đến luôn không đây?

Thấy Davidson dọa mình như vậy, mặt Chop Chop liền trở nên biến dạng hơn. Cậu bé phồng má, nhíu mày, sau đó liền mếu máo. Trước kia những người khác bắt có đều tống tiền papa của cậu, có chú này là muốn mổ bụng của cậu. Mà papa chưa đến, làm sao mà cứu được bây giờ?

- Không được. Để Chop Chop gọi cho mami đã rồi chú đợi mổ sau đi.

Chop Chop đứng lên, còn nắm lấy tay Davidson để xin xỏ.

Nhưng đúng lúc chiếc xe đã dừng. Trước mặt là một biệt thự lớn. Cậu bé nhìn thấy bức tượng đài về nữ thần ở hồ nước liền thích thú tò mò mà mở cửa xe xuống luôn.

Còn chạy vào wow một tiếng lớn. Sau đó thì chạy khắp nơi để thăm quan. Davidson liền bảo người bắt Chop Chop vào nhà nhưng cậu bé tuổi đang lớn, năng lượng rất nhiều, chạy không biết mệt. Mãi mới bắt được thằng bé để đem vào phòng khách.

Ngồi trên ghế, Chop Chop liền hí hứng nhìn mấy thiết kế giống như đồ chơi trong nhà. Đùa nghịch mà không thèm để ý đến Davidson đang ngồi phía đối diện. Cho tới khi anh lên tiếng thì cậu bé mới để ý đến.

- Đây là nhà của chú sao?

- Phải.

- Nhà chú đẹp quá. Nhưng mà Chop Chop thích chơi nhà chú Zane hơn. Mặc dù chú ấy hay đuổi về lắm, nhưng Chop Chop bám theo cô Angel á.

Im lặng một hồi, Davidson mới lên tiếng:

- Vậy ta bám theo nhóc đến nhà hắn ta thì được vào hay không?

Chop Chop thấy thế liền đi đến gần. Cậu bé còn lấy bút màu ra tô tô vẽ vẽ gì đó, cuối cùng liền đưa lên cho Davidson xem.

- Chỗ này nè, nếu chú Zane mà khóa cổng thì Chop Chop hay đi đường này. Papa đã chỉ cho Chop Chop đó.

Nghe thấy thế, Davidson liền cầm lên xem. Nhưng nhìn trên giấy vẽ chỉ là mấy hình thù dị dạng chả hình dung ra được. Nhưng cũng có ý tưởng hay, có thằng bé này thì việc đột nhập vào nhà tên kia chỉ là chuyện nhỏ.



Việc bên bạch đạo và hắc đạo vẫn luôn đấu đá lẫn nhau thì không ai là không biết. Chỉ là hiện tại đã ở ẩn hơn trước rất nhiều. Hơn nữa vì nề mặt vợ chồng Tinh Tuyết nên Davidson vẫn là nhân nhượng hơn.

Mà nghĩ cũng lạ, bao nhiêu phụ nữ trên thế giới này anh không thích, lại đi cảm nắng Tinh Tuyết, giờ thì lại là cô vợ nhỏ của Zane. Hắn ta tức điên lên vì việc này nhưng anh cũng đâu vì thế mà bỏ. Phải nói là Angela vợ hắn rất tốt, thảo nào hắn ta giữ cô như giữ sơn vậy.

Hiện tại anh cần đến thằng bé này, để đe dọa bên phía Austin, làm lực lượng bên đó xáo trộn, chắc chắn nếu Austin nói thì Zane sẽ giúp. Chỉ cần chờ sơ hở, anh sẽ đưa Angela đi với anh ngay. Dù sao cô ở với tên điên đó, anh vẫn thấy không ổn tí nào.

Nhưng kế hoạch còn chưa đi đến đâu thì nhà của anh cũng sắp banh nóc luôn rồi. Thằng nhỏ đó, nghịch như quỷ vậy. Bảo dừng được một lúc liền lẻn đi chỗ khác để chơi đùa. Đến cả người làm trong nhà cũng mệt mỏi trước cậu bé nghịch giặc này.

Đến cuối, nhìn Davidson lúc này cũng làm ma nơ canh để thằng bé cho làm siêu anh hùng. Còn bắt đóng chung vai người nhện cho cậu bé nữa.

Nhìn mặt Davidson lúc này đúng là rất chán đời. Anh đã đợi cả buổi tối mà bên phía Austin chẳng có động tĩnh gì. Cuối cùng không thể chờ lâu được, đành phải liên lạc cho bên phía của Austin ngay.

Ấy vậy mà chưa đầy năm phút sau, xe của nhà Austin liền đậu trong sân. Austin và cả Y Giang đều đi vào trong nhà.

Bên trong đúng là mớ hỗn độn, hình vẽ kì quặc lung tung cả nhà. Đã vậy còn đồ chơi vứt lung tung nữa.

Một lát sau thì trên tầng liền có tiếng bước chân. Là Davidson vội nhấc Chop Chop đi xuống dưới. Vừa thấy hai người kia liền đẩy thằng bé về đó luôn

- Đem nó đi hộ cái. Cả tiền phí dọn nhà nữa, đưa đây rồi về.

Nghe thấy Davidson nói vậy, Austin liền đi đến rút thẻ đưa cho anh. Còn vỗ vai cười tươi mà nói:

- Tôi chỉ muốn cho cậu thử nghiệm làm cha trước thôi. Thế nào, vui chứ?

- Mẹ kiếp, vui cái con khỉ. Cậu xem cái nhà tôi thành cái gì rồi?

Nhìn Davidson lớn tiếng, Chop Chop liền ngước lên nhìn mẹ mình, vẻ mặt còn vô tội nhìn chẳng giống những việc này là do cậu gây ra.

- Mami, Chop Chop không có làm gì hết ạ.

Y Giang nhìn là biết cậu có gây chuyện hay không rồi, nhưng trước mắt vẫn bênh cậu còn khen cậu ngoan nữa.

- Yên tâm, cậu chẳng cần phải bày kế thì tên kia cũng bày kế trước cậu rồi. Sắp tới mua thêm nhiều quần áo cho trẻ sơ sinh vào, chắc sau này cậu sẽ được ai đó gọi là chú cũng nên.

Nói xong liền dẫn hai mẹ con Y Giang vào xe để về nhà.

Davidson thì cứ đứng ngẩn ra, đến cuối mới hiểu được. Số anh đúng là quá nhọ rồi, thích ai là người đó liền kết hôn, sinh con ngay được. Đúng thật là số phận trêu đùa mà.

Ngồi trên xe, Chop Chop chơi mệt liền nằm trong lòng Y Giang để ngủ. Xem ra cả buổi chiều hôm nay và buổi tối cậu bé đã chơi rất nhiều. Có lẽ chuyến đi chơi đối với cậu bé hôm nay kết thúc mĩ mãn rồi.

Còn Y Giang vẫn vuốt tóc cậu bé yêu chiều. Cô khi nghe tin Chop Chop bị bắt cóc liền lo lắng, nhưng lúc sau không cho người tìm kiếm nữa. Thông qua lời kể của cô giáo, biển số xe đó làm Austin chỉ bảo vợ đến tối sẽ đưa con về. Bởi vì anh biết rõ biển số xe này là của Davidson, trước nay hắn ta làm gì cũng cẩn thận, nhưng lần này để lộ biển số của xe chính thức là anh biết có chuyện gì đó đằng sau rồi. Cuối cùng thì cũng hiểu ra.

Lần bắt cóc này, suy đi tính lại, Davidson vẫn là người thiệt thòi nhất. Đúng là khổ thân anh quá rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.