Ngoại truyện – Trở lại quê hương (3) ◎”Không muốn ngoan, muốn sinh sản.” Mắt Mặc An đen lại, nhìn sâu vào người yêu, “Em đưa anh xuống biển nhé?”◎ Một cái đuôi cá đang nhấp nhô trong nước biển. Hạ Vũ dùng tay đè lên vây lưng của Mặc An, khẽ nhắc nhở: “Tiếng quạt nước đừng lớn thế, nhỡ đánh thức bố mẹ thì không hay.” “Không sao đâu, hôm nay họ vui, có uống rượu mà.” Mặc An miệng nói thế, nhưng vẫn vô thức chậm lại động tác. Một làn gió biển thổi tới, vây đuôi của Mặc An xòe ra trên mặt biển, dựng đứng sau lưng Hạ Vũ như một chiếc quạt nhỏ. Hạ Vũ sờ lên vết thương trên vây đuôi bán trong suốt, vẫn không kìm được mà đau lòng, ánh mắt chợt tối sầm. “Giá như có thể mọc lại được thì tốt quá…” Hạ Vũ chọc vào cái xương cá ở đầu vây. “Đừng tùy tiện chạm vào gai cá của em, chỗ đó rất nhạy cảm.” Mặc An vội vàng thu đuôi cá lại, linh hoạt cuộn lại trước ngực, “Haizz, tự ôm lấy cá đáng thương này đi.” Hạ Vũ bị chọc cười: “Có gì mà đáng thương? Anh đã để em đáng thương bao giờ?” “Lúc anh ôm Amanqi thì em đáng thương rồi, chỉ có thể đau lòng ôm cái đuôi cá béo ú này thôi.” Mặc An cố tình nói vậy, những lời này đều là Amanqi đã nói, bây giờ hắn dùng lại để giả vờ đáng thương. Hạ Vũ đương nhiên nhìn ra hắn đang giả vờ, bất kỳ chi tiết nhỏ nhặt nào cũng không thoát khỏi mắt Hạ Vũ. Mùi hương càng nồng nàn hơn, như cái đuôi cá trong không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703263/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.