Ngoại truyện – Cá lớn cá nhỏ (2) ◎”Nhân ngư mạnh mẽ…” Cá nhỏ nhai chóp chép, “có được tất cả mọi thứ.”◎ Mùi tanh không tan. Mùi tanh của biển, mùi máu, cộng với mùi hôi thối của các xác chết thối rữa trong căn phòng, tất cả trộn lẫn lại gợi cho Mặc An nhớ về cái bể nước lạnh khi hắn vừa mới nở. Màng trứng bị xé rách, máu xanh lan tràn, đuôi cá chưa kịp đứt… Tất cả đều tượng trưng cho một điều. Đây lại là một nhân ngư non mới ra đời. Ha, ha, ha… Tiếng th* d*c của nhân ngư non đặc biệt nặng nề, phổi chưa kịp mở rộng, nước ối vẫn còn đọng lại trong cổ họng. Hạ Vũ đã hoàn toàn choáng váng, vừa nãy cậu còn cầm súng một cách bình tĩnh, giờ đây lại luống cuống, chỉ cảm thấy lồng ngực như đang ngâm trong nước ấm, cúi đầu xuống là một cái đỉnh đầu màu đen xù xù. “Tinh Vệ, Tinh Vệ.” Trong cơn hoảng loạn, Hạ Vũ theo bản năng muốn dựa vào người bạn cũ của mình, trí tuệ nhân tạo đã cùng cậu lớn lên. Tinh Vệ: [Tôi luôn ở đây, có chuyện gì vậy, máy bay không người lái của tôi đã đến đó… Tôi tìm thấy cậu rồi, cái gì trên người cậu vậy… Ôi trời ơi!] Hạ Vũ không dám cử động: “Bây giờ tôi phải làm gì? Phải làm gì bây giờ?” Tinh Vệ: [Tôi sẽ điều động một đội cứu hộ đến ngay, cố lên! Hạ Vũ cố lên!] “Đương nhiên là tôi cố được rồi! Vấn đề là nó có thể sắp chết rồi…” Hạ Vũ đưa tay ra vớt trứng cá ra, cái trứng vừa nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703254/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.