Ngoại truyện – Lễ trưởng thành (8) ◎ Nữ Oa: [Đừng lo, cả đêm qua tôi không hề nghe lén các cậu.] ◎ Khắp nơi vẫn còn phảng phất hương thơm của kỳ sinh sản nhân ngư, ngay cả trên người Hạ Vũ cũng có. Cậu quay lại giường, giống như lúc nhỏ lay đứa em trai đang ngủ nướng dậy, một tay vén chăn của Mặc An. Vốn dĩ mùi hương đã đủ nồng, không ngờ chăn vừa vén lên, mùi hương lại ập đến. Hạ Vũ đành phải mở cửa sổ trước, để tránh mùi hương này lại gây ra những ảnh hưởng cấm kỵ nào đó. Sau đó, cậu quay lại giường, nắm lấy tai Mặc An: “Dậy đi!” Mặc An lúc này mới mở một mắt ra, vì không rút màng mắt lại, nên hoàn toàn không cảm nhận được xung quanh sáng sủa đến mức nào. “Mau lên, dậy đi.” Hạ Vũ muốn đẩy hắn, nhưng không ngờ thân hình Mặc An giờ quá lớn, “Anh thấy phi thuyền đã hạ cánh rồi, chắc chắn là Bourdain dẫn người đến. Hôm nay chúng ta còn nhiều việc phải làm, anh…” “Không dậy, anh ngủ với em thêm chút nữa đi.” Không ngờ Mặc An lại vươn tay ôm lấy cổ Hạ Vũ, kéo cậu vào chăn. “Dậy mau!” Hạ Vũ không thể chiều theo hắn làm bậy nữa, “Quần áo của anh rách hết rồi, em bảo lát nữa anh mặc gì ra ngoài? Chẳng lẽ mặc váy sao?” “Vậy anh mặc quần áo của em, em mặc váy.” Mặc An từ từ chống người dậy. Mái tóc dài màu bạc buông xuống trên tấm lưng cơ bắp cuồn cuộn, trông như một đại dương bạc gồ ghề. Đẹp, thật sự rất đẹp. Hạ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703250/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.