Kế hoạch lấp biển (3) Nhìn bề ngoài ngực và bụng, mọi người đều không thấy có gì bên trong. “Anh… có đau không?” Mặc An lo lắng sờ vào xương sườn của Hạ Vũ. Hạ Vũ lắc đầu: “Không đau, không có cảm giác gì. Bên Đâu Đâu thế nào rồi?” Mễ Đâu đã vào phòng nuôi cấy, mặc bộ đồ bảo hộ đầy đủ, mũ bảo hiểm đóng kín hoàn toàn, trên người không có một lỗ hở nào, chỉ thiếu mỗi bình oxy nữa. Vẻ ngoài này của cậu bé khiến Hạ Vũ thấy rất quen thuộc, cậu từng đọc một cuốn sách, trong đó ghi lại sự nghiệp hàng không vũ trụ của loài người. Công nghệ cao nhất của loài người đã có thể thoát khỏi hệ mặt trời, phi hành gia khi đi bộ trong không gian cũng mặc nhiều như vậy. Bây giờ trí tuệ nhân tạo tràn lan, thống trị toàn cầu, Hạ Vũ cũng không thể suy đoán công nghệ hàng không vũ trụ đã phát triển đến mức nào, có lẽ là đã đình trệ. Ngân Nha và Lão Quỷ đứng ở cửa phòng nuôi cấy, cả hai đều cầm súng trên tay. Hạ Vũ đi đến phía ngoài tấm kính lớn của phòng nuôi cấy, nhẹ nhàng gõ gõ: “Đâu Đâu, thế nào rồi?” “Dùng cái này.” Mặc An đưa cho cậu một bộ đàm, “Bộ đồ làm việc của cậu ấy có chức năng cách âm, chắc không nghe thấy chúng ta nói đâu.” “Ồ, phải rồi, anh quên mất.” Hạ Vũ đã lâu không tiếp xúc với công việc này, cứ nghĩ mình vừa nói ra là Mễ Đâu có thể nghe thấy. Cậu lại cầm bộ đàm lên: “Đâu Đâu, tiến triển thế nào rồi?” Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703217/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.