Kỵ Sĩ Tử Thần (3) Đây là một trận chiến khó khăn nhất. Mặc An đưa dụng cụ cho Chương Minh Kiều, làm theo hướng dẫn của ông để lắp đặt chiếc ghế, tận hưởng khoảng thời gian cha con cuối cùng này. “Ráng chiều tối nay có vẻ không bình thường cho lắm.” Chương Minh Kiều nhìn ra xa, “Thành phố Bồng Hồ chưa từng có cảnh tượng này, con thấy sao?” Tay Mặc An đang run rẩy. “Trước đây trời rất đẹp, nhưng hôm nay lại có chút đáng sợ.” Chương Minh Kiều cười, đứng dậy đi về phía chiếc ghế vừa lắp xong, “Đến đây, ngồi với bố một lát đi, bố có chuyện muốn nói với con.” Mặc An đứng lên, nhưng vẫn cúi đầu. Hắn đi đến cạnh chiếc ghế, những đám mây màu đen đỏ đã bao phủ toàn bộ hòn đảo, có thể sụp xuống bất cứ lúc nào. Hắn không còn ngửi thấy mùi gió biển trong lành nữa, thay vào đó là một mùi kim loại. Y hệt như thành phố Thanh Diệu ngoài đời thực. Dưới cánh rừng kim loại, mọi sinh vật đều không bình đẳng. “Hôm nay con nói ít quá.” Chương Minh Kiều lấy cho hắn một chai bia ướp lạnh. Mặc An hít mũi: “Bố, lát nữa con còn phải làm bài tập. Con không thể uống rượu.” “Thật sao? Con tối nào cũng làm bài tập à? Bố cứ tưởng…” Chương Minh Kiều vẫn đưa chai bia cho hắn, trên mặt lộ ra vẻ buồn phiền khó tả, “Haha, uống một ngụm đi đã.” Vẻ ưu sầu này khiến Mặc An vô cùng thắc mắc, cứ như thể Chương Minh Kiều đã phá vỡ “bức tường” giữa họ, đã từ thế giới ảo bước đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703212/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.