Giải cứu trong thế giới ảo (18) Sau vài phút im lặng, Hạ Vũ là người mở lời trước. “Anh không tin. Đây là cái lý do quái dị gì vậy? Anh trông giống người dễ bị lừa lắm hả?” Hạ Vũ không chỉ ném một cái, mà còn tiện tay vớ lấy một chiếc gối tựa nữa, ném thẳng vào mặt Mặc An. Nhưng lực tay cậu không mạnh, mới bắt đầu dùng lực đã vội thu về, cuối cùng chiếc gối chỉ nhẹ nhàng đập vào trán cậu em trai, không gây tổn thương thực sự. Mặc An đưa tay xoa xoa, lặng lẽ ngồi thẳng, vài giây sau mới ngẩng đầu lên. Giọng nói của hắn tràn ngập sự hoài niệm: “Thật tốt, anh lại đánh em nữa rồi.” Hạ Vũ nhất thời không biết phải làm sao. Con người này… không, nhân ngư này, trong đầu rốt cuộc có những gì vậy? “Em nói nhanh đi, rốt cuộc là chuyện gì? Và cả cái… loài này của em, là bẩm sinh hay là đột biến gen?” Hạ Vũ ngừng lại một chút, cho đến lúc này cậu vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng. “Bẩm sinh, em là nhân ngư bẩm sinh, là mỹ nhân ngư.” Mặc An bật cười. Một lời nói dối ra đời lại cần thêm nhiều lời nói dối khác để che đậy, “Nhưng em không phải là con duy nhất trên thế giới này, trên thế giới còn rất rất nhiều con khác nữa. Tất cả bọn em đều sống sâu dưới đại dương. Nếu không phải là một sự tình cờ… chúng ta gặp nhau, thì cả đời này em sẽ không lên bờ đâu.” Hạ Vũ nghe mà lùng bùng lỗ tai: “Chúng ta thật sự đã gặp nhau rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703207/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.