Giải cứu trong thế giới ảo (5) Theo sự kiên quyết của Mặc An, Chương Minh Kiều và Hạ Lị đi theo Hạ Hiểu Hiểu đến phòng bệnh bên cạnh, bên này chỉ còn lại Mặc An và Lão Quỷ. Khi “bố mẹ” vừa đi, Mặc An hoàn toàn thả lỏng, nhưng cũng có vẻ như hắn đã mất đi một phần năng lượng và ý chí, khắp người toát ra vẻ bất lực và chán nản, “Bây giờ thì hay rồi, anh ấy sợ tôi.” “Nhóc đừng nản lòng mà.” Lão Quỷ ngồi xuống an ủi, “Thật ra nhóc nghĩ mà xem, khởi đầu của nhóc đã tốt hơn nhiều rồi, còn hơn cả tôi. Tôi thậm chí còn không được làm thành viên gia đình, tại sao tôi không thể là người chú chưa từng gặp mặt của thằng bé chứ?” Mặc An nằm thẳng trên giường, thích nghi với cơn choáng váng do chấn động não. Hắn thở dài nói: “Nhưng làm người không thể chỉ so với giới hạn dưới, mà phải so với giới hạn trên.” “Thằng nhóc cậu mà nói vậy nữa là tôi không thèm quan tâm cậu đâu nhé.” Lão Quỷ rất muốn rút ống truyền dịch của hắn ra, “Hơn nữa nhóc có phải là người đâu.” Không nói thì thôi, nhắc đến chuyện này, Mặc An lại có chút tinh thần, ngồi dậy trở lại: “Tôi nghĩ có thể tôi ở đây là người.” “Cái gì mà ‘có thể là người’?” Lão Quỷ hỏi ngược lại. “Máu của tôi là màu đỏ, ông cũng thấy rồi. Thể lực giảm sút, thể chất yếu đi, những điều này cũng là sự thật không thể chối cãi. Vì vậy tôi suy đoán rằng ở thế giới ảo này tôi gần với đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703194/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.