Lưu Luyến Ảo (1) Phòng thí nghiệm ở tầng trên khác xa so với những gì họ tưởng tượng. Nhà tù lâu đài và bất kỳ tòa nhà nào ở thành phố Thanh Diệu đều không thể so sánh được, lẽ ra, phòng thí nghiệm bên trong nó cũng nên mang hơi hướng nguyên thủy. Tất nhiên, Hạ Vũ đương nhiên hiểu rằng không thể nguyên thủy đến mức công nghệ của vài trăm năm trước, nghe nói thời đó con người làm thí nghiệm còn phải tự rửa ống nghiệm, vắt óc nuôi cấy một số loại nấm mốc mà còn khó sống. Hiện tại, tất cả những điều này đều do robot chuyên nghiệp điều khiển, con người chỉ cần cung cấp trí tuệ là có thể nghiệm thu kết quả thí nghiệm theo công thức. Nhưng trình độ công nghệ trước mắt rõ ràng đã vượt xa trí tưởng tượng của cậu, sự kết hợp giữa trang trí giản dị nhất và thiết bị tiên tiến nhất, kỳ dị đến rợn người. “Chính là ở đây.” Mễ Đâu chỉ vào cánh cửa bí mật trên tường, “Thực ra là Hướng Tinh phát hiện ra.” “Cậu phát hiện ra bằng cách nào?” Hạ Vũ hỏi. Hướng Tinh nhìn hai bàn tay, sợi nấm trắng vẫn đang lơ lửng trên lòng bàn tay: “Tôi thả sợi nấm ra, muốn thăm dò xem gần đây có những loại vi khuẩn nào. Sau đó tôi phát hiện ra cánh cửa bí mật trên tường, Mễ Đâu khỏe nên trực tiếp tông sập cánh cửa đá.” “Hay ho đấy, hai người phối hợp cũng khá ăn ý.” Mặc An bật đèn pin, chiếu sâu vào bên trong cánh cửa bí mật: “Đâu Đâu, cậu đã vào trong rồi sao?” Mễ Đâu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703155/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.