Sứa Lam Minh Mặc dù thời gian đại cận nhiệt vẫn chưa đến, nhưng Hạ Vũ và Mễ Đâu đều đã cảm thấy cái lạnh. “Sao tớ… lại buồn ngủ rồi?” Mễ Đâu ngáp một cái. “A! Cậu đừng ngủ, tuyệt đối đừng ngủ ngoài này! Đợi chúng ta về nhà, cậu có thể ngủ thoải mái trên giường nhỏ, ngoài này không được đâu.” Hạ Vũ nhanh chóng lay vai cậu bé, nhưng mí mắt của Mễ Đâu rõ ràng ngày càng nặng trĩu. Thực sự không còn cách nào khác, Hạ Vũ đưa tay ra, bộp bộp bộp , khẽ vỗ vào khuôn mặt bầu bĩnh của cậu bé ba cái! “A!” Mễ Đâu giật mình, “Tớ tỉnh rồi…” “Chúng ta nhanh lên, lấy xong rồi về ngủ, cố gắng thêm chút nữa!” Hạ Vũ động viên cậu bé, đồng thời cũng tự động viên mình. Những ngày này nếu không có Mặc An và Mễ Đâu bầu bạn, cậu đã không thể trụ nổi, thà biến thành sứa khô còn hơn. Tinh Vệ: [Tìm thấy chưa? Báo cáo tình hình.] “Bọn tớ đã đến rồi.” Hạ Vũ dắt Mễ Đâu lén lút lẻn vào một cửa hàng nhỏ. Tinh Vệ: [Rất tốt, tranh thủ lúc cửa hàng chưa hoạt động trở lại các cậu nhanh tay lấy đi, lấy nhiều một chút, bây giờ là tận thế…] “Tận thế?” Hạ Vũ vừa lấy đồ vừa hỏi. Tinh Vệ: [Đúng vậy, sau khi trí tuệ nhân loại phản bội thì là tận thế rồi, trật tự xã hội sẽ không hoàn toàn khôi phục, chỉ càng ngày càng cố định hơn. Vài ngày nữa những cửa hàng này sẽ hoạt động trở lại, cậu lại không có tiền, hoàn toàn không thể mua đồ dùng sinh hoạt.] Tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703093/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.