Tiếng gọi từ đồng loại Hai người vội vã chạy đến chỗ Mặc An, đỡ quả trứng cá đứng thẳng lại. “Nó biết nhảy kìa!” Mễ Đau nhìn thấy quả trứng cá nảy lên hai lần. “Nói bậy, làm sao có thể chứ, Mặc An còn nhỏ thế mà.” Hạ Vũ lắc đầu, ngồi xuống an ủi, “Mặc An có phải cậu không cẩn thận bị ngã xuống không? Có đau không?” Mặc An đang chơi rất vui, hắn ngày càng kiểm soát được cái đuôi của mình, đây là một điều rất tốt. Còn về việc có đau hay không thì… hoàn toàn không quan tâm. Nhưng sự quan tâm của chú sứa nhỏ dành cho mình khiến hắn không thể kìm nén được, vội vàng chớp hai cái ra vẻ bị thương. “Cậu xem, cậu ấy đau rồi kìa.” Hạ Vũ ngay lập tức cảm nhận được, “Tất cả là do tớ, quên không đặt cậu ấy xuống.” khó hiểu gãi gãi sau gáy, rõ ràng là quả trứng cá tự lăn xuống mà, dị chủng là sinh vật rất nguy hiểm, làm sao có thể dễ dàng bị ngã đau được? “Để cậu ấy về giường trước đã.” Hạ Vũ tự trách mình không thôi, mặc dù Mặc An là dị chủng, nhưng hắn hoàn toàn không có khả năng tự vệ. Mặc An khó khăn lắm mới lăn xuống, lại dễ dàng bị đặt về chỗ cũ, chú sứa nhỏ hình như đang bàn bạc chuyện gì đó nhưng hắn đã không nghe rõ nữa rồi. “Cái gì!” Phản ứng của Mễ Đâu lại rất dữ dội, “Cậu thật sự muốn bơi vào đó sao? Nguy hiểm lắm.” “Ừm! Tớ muốn thử! Dù sao tớ…” Hạ Vũ muốn tìm một nơi ẩn náu an toàn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703091/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.