"Đùa thôi." Hứa Lộ Dương cười khẽ, "Cô ấy giờ vẫn độc thân, nhưng người theo đuổi cũng không ít. Quán điểm tâm kia ngày nào cũng bị người vây đầy."
Minh Lãng nghe xong, cười nhẹ một cái, trong giọng nói có chút kìm nén không được tự hào, "Đương nhiên, đấy chính là Quý Thần Ly."
Đấy chính là làm cô nhớ suốt đời Quý Thần Ly.
Chuyện Minh Lãng cùng Quý Thần Ly, Hứa Lộ Dương không thể nào nhúng tay. Chỉ là Minh Lãng tuy chưa đầy 30 nhưng lại sống như đã bảy tám mươi tuổi, trong lòng nghẹn muốn chết, buồn bực nói: "Kỳ thật chỉ cần cô nói, cô ấy nhất định sẽ trở về."
"Sau đó đâu? Mang theo áy náy sống bên tôi suốt đời?" Minh Lãng a mà cười ra tiếng, "Tôi như bây giờ, tình nguyện em ấy cách tôi thật xa, bớt bị liên lụy."
"Quý Thần Ly sẽ không để ý."
"Tôi để ý."
Không có Quý Thần Ly Minh Lãng kiếp trước đã sống đủ rồi. Kiếp trước cô còn vì muốn quên đi nàng, có tâm tình dạo mỗi nơi một chút. Hết thảy nhiệt tình kiếp trước đã tiêu hết, kiếp này Minh Lãng sớm tiến vào cuộc sống lão niên, thủ căn phòng của cô cùng Quý Thần Ly. Ngoại trừ thỉnh thoảng ra ngoài tái khám, thời gian còn lại cửa lớn không ra cửa nhỏ không bước, trừ bỏ Hứa Lộ Dương thì không gặp ai khác, đến cả Minh Diễm Hàn Hân Viễn đều không gặp.
"Cô nên thỉnh thoảng ra ngoài." Hứa Lộ Dương khuyên.
"Đi đến đâu?" Minh Lãng nói, "Thế giới này tôi xem đủ rồi."
Cô như thế này, Hứa Lộ Dương cũng bất lực.
......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-ly-hon-cua-anh-hau-het-thoi/1248689/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.