Minh Lãng khuỵu gối bên cạnh Quý Thần Ly. Người băng sơn như thế, lúc này đây khóc không thành tiếng chẳng khác gì đứa trẻ.
------------------------
Minh Lãng đội nón bảo hộ đứng trên đống đổ nát.
Nơi này đã từng là điểm thu hút nhiều khách du lịch nhất của núi Tùng Hồ, đặc biệt là mùa hạ, dòng người tới núi tránh nóng nườm nượp không thấy điểm dừng, giữa núi có không ít gia đình tu sửa tiểu viện, cải tạo thành Nông Gia Nhạc, cùng cây xanh hoa cỏ trên núi giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, đẹp không thể tả.
Hiện tại tất cả đều không còn, không ai nghĩ tới nơi này sẽ xảy ra động đất. Trận động đất gần nhất đã cách đây vài thập kỷ, hơn nữa còn cách núi Tùng Hồ rất xa, xa đến độ mọi người chỉ có thể thông qua một ít tư liệu điện ảnh được lưu truyền để biết về đoạn thời gian tăm tối đó. Ai cũng không ngờ, núi Tùng Hồ thế nhưng cũng sẽ có ngày này.
Minh Lãng đã đi theo đội cứu viện một ngày một đêm, cứu ra rất nhiều người sống sót dưới đống đổ nát, nhưng đào được nhiều hơn chính là xác chết. Thi thể bị gạch đá đè bẹp, máu me đầm đìa, máu cùng bùn đất kết lại thành màu đỏ thẫm vẩn đục bất kham. Thậm chí đôi khi có thể đào ra một cẳng chân, một cánh tay, phải tiếp tục đào sâu vào trong, mới có thể bới ra thi thể toàn thây.
Bên tai Minh Lãng là tiếng gào khóc liên tục không ngừng, người nhà sống chết không rõ, chỉ có thể khàn cả giọng kêu gọi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-ly-hon-cua-anh-hau-het-thoi/1248631/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.