Chương trước
Chương sau
Thì ra cô gái xinh đẹp này không phải là người khác, chính là tiểu thư Hạng gia vừa mới trở về từ nước ngoài, Hạng Tuyết Nhi.
Hạng Tuyết Nhi xuất thân từ nhà giàu, từ nhỏ cơm ngon áo đẹp, ở nước ngoài học tập mấy năm nay, cũng bị vô số sinh viên Hoa Hạ, còn có vô số anh chàng đẹp trai nước ngoài, ông sao vây quanh ông trăng vây quanh.
Gần đây cô ta hoàn thành việc học về nước, nghe nói đại bá sắp xếp cho cô ta một hôn sự, muốn gả cô cho Đại đô đốc.
Cô ta cảm giác mình quả thực là thiên chỉ kiều nữ!
Đêm nay, cô ta đến tham gia đấu giá chợ ma trong truyền thuyết, vốn tưởng rằng cô ta ngồi vững trên thiên tự phòng số 1, tuyệt đối là quý khách được chú ý nhất, được tôn kính nhất trong chợ ma đêm nay.
Nhưng không ngờ, chợ ma đem thiên tự phòng số một sắp xếp cho người khác.
Cô ta lòng hư vinh cực mạnh, lập tức liền nỗi giận, khí thế hùng hỗ liền mang theo thủ hạ xông vào phòng thiên tự phòng số 1, muốn xem là thần thánh phương nào, cướp đi danh tiếng của cô ta?
“Là côi”
“Là côi”
Hạng Tuyết Nhi cùng Tống Sính Đình giống như cùng thốt ra.
Trần Ninh hơi ngạc nhiên, hỏi vợ: “Hai người quen nhau?”
Tống Sính Đình nói: “Quen biết, cũng không biết.”
“Đoạn thời gian trước, Liên Hiệp Quốc đã đề cử em và một số ứng cử viên khác để trở thành Đại sứ hình tượng hòa bình của Liên Hợp Quốc.”
“Vị Hạng Tuyết Nhi tiểu thư này chính là một trong những người được đề cử.”
“Nhưng quyết định cuối cùng của Liên Hợp Quốc chọn em làm đại sứ hình tượng hòa bình với lý do chúng ta đã đóng góp rất nhiều cho hòa bình thế giới bằng cách sản xuất thuốc ung thư gan và vắc-xin ung thư gan do Tập đoàn Ninh Đại của chúng ta sản xuất.”
Trần Ninh có chút vui mừng kinh ngạc, vợ của anh thật sự là quá khiêm tốn, được Liên Hợp Quốc chọn làm đại sứ hình tượng hòa bình, đạt được vinh dự như vậy, lại cũng không nói cho anh một tiếng.
Trần Ninh vừa muốn chúc mừng vợ.
Nhưng lúc này, giọng nói tràn ngập ghen tuông của Hạng Tuyết Nhi lại vang lên bên tai: “Đại sứ hình tượng hòa bình của Liên Hợp Quốc, rõ ràng là tôi làm.”
“Thật sự là oan gia ngõ hẹp, tôi cho rằng ai chiếm lấy thiên tự số một ghế lô đây?”
“Thì ra là hàng nát cô!”
Giọng nói vừa dứt!
Ánh mắt Trần Ninh đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “Cô đang tìm chết, người đâu, vả miệng cho tôi.”
Điển Chử nghe vậy, lập tức muồn ra tay.
Tống Sính Đình lại vội vàng ngăn lại, cô lắc đầu với Trần Ninh: “Chồng, đừng chấp vặt loại người này, để cho cô ta đi là được rồi.”
Điển Chử nghe vậy, cũng nhỏ giọng ở bên tai Trần Ninh.
nói: “Thiếu soái, Thiếu phu nhân nói đúng.”
“Thiếu phu nhân hiện tại là đại sứ hình tượng hòa bình của Liên Hợp Quốc, Tuyết Nhi này cũng từng là một trong những ứng cử viên cho đại sứ hình tượng của Liên Hợp Quốc.”
“Nếu như bây giờ người đánh Hạng Tuyết Nhi, truyền ra ngoài, thiếu phu nhân thân là đại sứ hòa bình, nhất định chịu nhiều lời chỉ trích.”
“Tôi đề nghị trước tiên không nên so đo với cô gái này, nếu có cần, quay đầu lại giáo huấn cô ta.”
Trần Ninh nghe vậy, mới thoáng đè xuống lửa giận, lạnh lùng nhìn một đám Hạng Tuyết Nhi, lạnh lùng nói: “Dựa theo tính tình trước đây của tôi, tôi sớm để cho người đánh sạch hàm răng của cô, hiện tại nể mặt vợ tôi, các người lập tức biến mắt khỏi trước mắt tôi.”
Hạng Tuyết Nhi vừa rồi nghe thấy Trần Ninh sai người vả miệng cô ta, cô ta đều sợ ngây người.
Mấy lần, có người dám đối đãi với cô ta như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.