Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Tống Sính Đình trở nên lạnh lẽo, hờ hững nói: *Xin lỗi, từ nhỏ đến lớn tôi đều không ăn loại động vật này.
“Mời nhân viên phục vụ mang món ăn này xuống đi.”
“Ngoài ra, một nhà chúng tôi đang ăn cơm, Phó tiên sinh anh có chuyện khác, trước tiên đi làm việc của anh đi.”
Tống Sính Đình đây đã là tức giận, đang trá hình đuổi khách.
Nhưng mà, Phó Văn Bân lại hoàn toàn không có ý muốn đi, anh ta cười mỉm nói: “A, tôi không bận.”
“Hơn nữa tôi vừa vặn mở một chai rượu vang trắng thượng hạng, nếu Tống tiểu thư không chê, chúng ta có thể uống một ly.”
Trần Ninh lạnh lùng mở miệng: “Để ý!”
“Hơn nữa bảo anh đi, anh nghe không hiểu sao?”
Phó Văn Bân kỳ thật đã sớm chú ý tới Trần Ninh, anh ta chỉ cố ý giả vờ không thấy.
Lúc này, anh ta mới cười lạnh nhìn Trần Ninh: “Tiên sinh, tôi đây là đang mời Tống tiểu thư uống rượu, có liên quan gì tới anh?”
Trần Ninh hờ hững nói: “Cô ấy là vợ tôi, câu trả lời này anh có hài lòng không, hài lòng anh liền có thể cút rồi.”
Tuy rằng Phó Văn Bân đã sớm đoán được Trần Ninh có thể là chồng của Tống Sính Đình!
Nhưng khi nghe Trần Ninh nói như vậy, anh ta vẫn có chút đồ ky.
Hơn nữa, Trần Ninh hai lần bảo anh ta cút, điều này cũng khiến anh ta phẫn nộ thật sâu.
Trong khu vực đảo Mộng Ảo, tất cả sản nghiệp đều là của nhà anh ta.
Nếu đây là một vương quốc nhỏ, thì cha anh ta là vua, còn anh ta là vương tử ở đây.
Không ai dám nói chuyện với anh ta như Trân Ninh.
Nhân viên hiện trường, đều khẩn trương nhìn Phó Văn Bân, lo lắng Phó thiếu nồi giận.
Nhưng mà, làm cho mọi người kinh ngạc chính là, Phó Văn Bân vậy mà không tức giận.
Anh ta lạnh lùng nhìn Trần Ninh một cái, sau đó cười lạnh nói: “Được, vậy tôi trước tiên sẽ không quấy rầy các vị ăn cơm, chúng ta gặp lại sau.”
Nói xong!
Anh ta liền xoay người rời đi.
Mấy người vệ sĩ bước nhanh đuổi kịp.
Một vệ sĩ nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Phó thiếu, tiểu tử kia không kính với ngài, vì sao không xử lý anh ta ngay tại chỗ?”
Phó Văn Bân lạnh lùng nói: “Nơi này là khách sạn của chúng ta, nào có chính mình đập vỡ sân của mình?”
“Hơn nữa, trước mặt Tống tiểu thư xử lý chồng cô ấy không tốt lắm, đợi sau tìm một cơ hội giáo huấn anh ta là được rồi.”
Các vệ sĩ đồng loạt nói: “Phó thiếu anh minh.”
Thiên Hậu Một nhà Trần Ninh vốn vui vẻ ăn cơm…
Đột nhiên bị Phó Văn Bân quấy rầy như vậy, mọi người giống như ăn phải ruồi nhặng, hưng phấn đều bị quét sạch, cuối cùng qua loa kết thúc.
Sau bữa tối!
Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha, mang theo Điển Chử cùng Tần Tước, chuẩn bị đi cùng Tống Thanh Thanh dự tiệc đốt lửa trại hè.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình khó có thể che giấu lo lắng!
Trần Ninh hỏi: “Sao vậy?”
Tống Đình Đình nói: “Phó Văn Bân kia hình như là thái tử của tập đoàn đảo Mộng Ảo.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.