Cuối cùng, Trần Ninh và Hoàng Thiên Thuận ra khỏi khách sạn.
Chỉ chốc lát sau, hai người đi tới Thực Thần Cư.
Thực Thần Cư nghe nói là do một đầu bếp nồi tiếng từng giành được giải thưởng đầu bếp nổi danh mở, khách hâm mộ tiếng tă tới nơi này ăn cơm không dứt, có đôi khi một bàn khó cầu.
Hoàng Thiên Thuận nói với Trần Ninh: “Trần tiên sinh mời, tôi đã bao một gian phòng bên trong.”
Trần Ninh khẽ gật đầu: “Mời!”
Không bao lâu, hai người tới phòng ăn.
Trần Ninh kinh ngạc phát hiện, bên trong vậy mà đã có mắy người.
Trong đó có một người đàn ông trung niên dáng người cồng kềnh, hơi hói đầu, cả người tản mát ra một cỗ khí chất lãnh đạo.
Ông ta nhìn thấy Hoàng Thiên Thuận cùng Trần Ninh tiến vào, thoáng có chút bát mãn nói: “Bạn học cũ, tối nay chúng ta tụ tập với bạn bè cùng lớp, sao anh lại đến muộn nhất, còn có anh dẫn người ngoài đến, đây là ý gì?”
Trần Ninh khẽ nhíu mày!
Trong lòng khó hiểu.
Trông coi tư thế, Hoàng Thiên Thuận là cùng các bạn cùng lớp tụ họp, nhưng mời anh đến.
Hoàng Thiên Thuận này thật sự không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, một bàn tiệc rượu, lại mời hai nhóm khách mời bất đồng, đây không phải là tìm xấu hỗ sao?
Hoàng Thiên Thuận vội vàng cười đùa với người đàn ông dáng người cồng kềnh kia: “Lưu chủ nhiệm, anh nghe tôi giải thích, máy bạn học cũ chúng ta tụ tập, lúc trước đã nói qua điện thoại rồi.”
“Đối với Trần tiên sinh, trên đường ngày hôm nay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-vo-song/636902/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.