Chương trước
Chương sau

Bạo Long cười lạnh nói: “Không có ý gì cả, hơn mười chiếc xe buýt của tụi tao, kéo nhiều người như các người đến đảo Mộng Ảo, chỉ thu các người hai ngàn đồng, tao cảm thấy thiệt thòi, tính toán xin các người nhiều hơn một chút.”
Chung Đại Kỳ mở to hai mắt: “Giữ chừng các anh lên giá sao, không phải giá cả chúng ta đã trao đổi xong trên mạng rồi sao, rõ ràng là anh nhìn thấy chúng tôi đều là người ngoại địa, muốn ắn hiếp chúng tôi?”
Bạo Long nhếch miệng cười nói: “Trao đổi xong thì như: thế nào, Bạo Long tao bây giờ đã đổi ý rồi.”
“Hơn nữa, tao chính là ức hiếp nhóm người ngoại địa như: tụi mày, thì mày có thể làm gì tao?”
Bạo Long nói, đưa tay không nhẹ không nặng vỗ vỗ mặt Chung Đại Kỳ, đồng thời bĩu môi về phía ngoài cửa sổ xe: “Nhìn thấy những anh em bên ngoài của tao không?”
Nhóm người Chung Đại Kỳ nhìn ra ngoài xe, phát hiện bên ngoài lại có mấy chục người xăm rồng ám sát hổ, tên côn đồ mang theo dao phay, vây quanh hơn mười chiếc xe buýt.
Bạo Long cười lạnh nói: “10 vạn đồng, thêm tiền, tao cùng các huynh đệ của tao tiếp tục lái xe, an toàn đưa các người đến Mộng Đảo”“
“Nếu mày không chịu đưa tiền, hoặc không đi xe của tụi tao, vậy liền trêu chọc vào Bạo Long tao rồi.”
“Hậu quả của việc đùa giỡn với Bạo Long tao rất nghiêm trọng, tao đảm bảo rất nhiều người các người, toàn bộ không có cách nào an toàn rời đi.”
Chung Đại Kỳ cùng máy thầy cô, còn có phụ huynh học sinh tại hiện trường, vẻ mặt ai náy đều hoảng sợ.

Chung Đại Kỳ nhìn thấy Trần Ninh, cũng thất thanh nói: “Trần tiên sinh, anh…”
Ánh mắt Bạo Long thì sáng ngời, còn có người sợ chết như vậy, vậy mà sợ tới mức móc ra toàn bộ 10 vạn đồng!
Hắn đắc ý nhìn Trần Ninh, cười dữ tợn nói: “Tiểu tử, coi như mày thức thời, cho tiền xe, tao bảo đảm không làm khó các người.”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Xin lỗi, 10 vạn của tôi, không phải đưa tiền xe cho anh, mà là chi phí chữa bệnh chỉnh hình cho anh.”
Lời này nói ra, toàn trường đều kinh hãi.
Vẻ mặt Bạo Long khiếp sợ, không dám tin nhìn Trần Ninh, biểu tình hiếm thấy đó như nhìn thấy người ngoài hành tỉnh.
Rất nhanh, hắn lấy lại tinh thần.
Hắn chỉ vào Hoàng Thiên Thuận mặt đầy máu tươi cách đó không xa, cười dữ tợn nói với Trần Ninh: “Tiểu tử, ví dụ sống sờ sờ còn đặt trước mặt mày, vậy mà mày còn dám chọc vào tao?”
“TôTaoi thật sự không biết nói mày là người dốt nát không sợ, hay là nên nói mày không biết sống chết?”
Trần Ninh bình tĩnh nói: “Trước mặt nhiều trẻ nhỏ như vậy, tôi không muốn thô lỗ lắm.”
“Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, anh thành thật đưa chúng tôi đến đích, sau đó chủ nhiệm Chung Đại Kỳ sẽ trả cho anh 5 vạn với mức giá tốt ban đầu.”
Trần Ninh nói tới đây, nhìn thoáng qua Hoàng Thiên Thuận vẻ mặt đầy máu tươi, bổ sung thêm một câu: “Đương nhiên, anh còn phải xin lỗi anh ta.”
Lúc này!
Mấy chục tên xăm rồng ám sát hổ, tên côn đồ mang theo dao phay bên ngoài, đã phát hiện không thích hợp, toàn bộ bọn họ đều đi tới ngoài cửa xe buýt Trần Ninh, còn có người hỏi Bạo Long: “Bạo Long ca, có phải những tên nhà quê này không thức thời hay không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.