Hoàng Càn biết được Trần Ninh đã thoát khỏi nguy hiểm, hơn nữa đã tỉnh lại, ông rất vui mừng.
Ông phân phó cảnh vệ: “Lập tức bí mật gửi cho Trần Ninh một đạo mệnh lệnh, dưới tình huống thân thể cậu ấy cho phép, nhanh chóng hồi Thủ đô, tiếp nhận phong thưởng khen ngợi, chính thức đảm nhiệm chức vị Đại đô đốc.”
“Đồng thời nói cho cậu ấy biết, lúc này không thể kéo dài, kéo dài rất lâu dễ sinh biến, thừa dịp hiện tại người trong Nội các không còn lời nào để nói, trước tiên cậu ấy ngồi vững vị trí Đại đô đốc rồi nói sau.”
*Rõ, Quốc chủ!”
Quốc chủ có lệnh!
Trần Ninh chỉ đành không đợi cơ thể khỏi hẳn, liền mang theo cơ thể suy nhược, dẫn đầu một đám tướng lĩnh quân Bắc cảnh vào Thủ đô tiếp nhận tuyên dương.
Sân bay Thủ đô.
Sân bay sớm đã bị bộ đội phòng thủ Thủ đô tiếp quản, rất nhiều binh sĩ cầm súng đạn thật, canh giữ mỗi lối ra vào, cả sân bay đều đang giới nghiêm.
Tổng chỉ huy bộ đội phòng thủ Thủ đô, tướng quân Điền Vệ Long, mang theo một đám thuộc hạ, sốt ruột chờ đợi.
Ông không ngừng đi tới đi lui, trong miệng lắm bẩm: “Đại đô đốc sao còn chưa tới?”
Xa xa, mỗi lối ra vào sân bay đều đông đúc vô số phóng viên và người dân.
Phóng viên cùng người dân nhận được tin tức, biết Đại đô đốc chỉ huy quân Bắc Cảnh, đánh bại 50 vạn quân sơn địa của Tu La quốc, hung hăng giáo huấn Tu La quốc những năm gần đây hung hăng, hơn nữa còn giải quyết vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-vo-song/636818/chuong-1209.html