Chương trước
Chương sau
Tiêu Dao nheo mắt nói: “Gần đây sau khi Quốc chủ ngã bệnh thì nhóm của Đường Nh trở nên rất kiêu ngạo. Bọn họ chống đối tụi em khắp nơi, tìm đủ cách chọc giận tụi em.”
“Tụi em không thể đứng yên nhìn nhóm Đường Nh đắc thắng như vậy nữa, vì vậy quyết đnh dạy cho chúng một bài học, cho chúng biết ai mới là kẻ nằm quyền thực sự ở Thủ đô này.”
Trần Ninh cũng đã hiểu được đại khái rồi, cuộc đấu giữa Tiêu Dao và Đường Hạo tối nay thực ra là cuộc đấu giữa hai phe công chúa quyền thiếu.
Chẳng bao lâu, Tiêu Dao, Trần Ninh và Đồng Kha đã đến Hỗ Viên.
Họ vừa bước vào Hỗ Viên, lập tức có rất nhiều nhân viên phục vụ cúi người chào đón bọn họ, đồng thời còn có một nhóm thanh thiếu niên con người có quyền ăn mặc rực rỡ vây đến, lên tiếng chào hỏi Tiêu Dao: “Chào Tiêu đại tiểu thư!”
Không khó để Trần Ninh và Đồng Kha nhận ra Tiêu Dao là người đứng đầu của nhóm công chúa quyền thiếu này!
Mọi người đều chào hỏi Tiêu Dao, nhưng không ai để ý đến Trần Ninh.
Trần Ninh tuy là Thiếu soái, nhưng bình thường thì Trần Ninh đều ở bắc cảnh, rất ít khi về Thủ đô.
Ngay cả khi Trần Ninh đến Thủ đô thì cũng sẽ đi gặp Quốc chủ và nhóm Các lão, thủ trưởng, người đứng đầu của các cục bộ, căn bản rất ít khi trà trộn trong đám công chúa quyền thiếu này.
Hơn nữa Trần Ninh cũng rất hiếm khi xuất hiện trên TV và báo đài, cho dù có xuất hiện thì trên các bản tin Trần Ninh vẫn thường mặc quân phục bảnh bao của Thiều soái Vì vậy, lúc này Trần Ninh mặc thường phục thì đám công chúa quyền thiếu ở Thủ đô này không hề nhận ra Trần Ninh.
Tuy nhiên, không có ai đến chào hỏi, Trần Ninh cũng rất vui vẻ, dù sao anh cũng không thích khách sáo chào hỏi với người khác.
Tiêu Dao biết rõ tính cách của Trần Ninh, vậy nên cô ta cũng không giới thiệu Trần Ninh với mọi người.
Cô ta chỉ hỏi nhóm người trẻ tuổi xung quanh: “Đám của Đường Nh đến chưa?”
Vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Ngay khi lời của Tiêu Dao vừa dứt thì một lượng lớn siêu xe sang trọng ầm ầm chạy vào bãi đậu xe bên ngoài.
Đi đầu là một chiếc Ferrari phiên bản giới hạn.
Sau khi Ferrari ồn đnh dừng lại, một thanh niên có dáng người cao gầy đi xuống, bên cạnh anh ta còn có một cô gái trẻ tuổi thân mật dựa vào. Người thanh niên cao gây, vẻ mặt ngạo mạn này chính là v thiếu gia gần đây rất được chú ý ở Thủ đô, Đường Hạo Đường Hạo khoác vai mĩ nữ yêu kiều bên cạnh, dẫn theo một đám bạn quần là áo lượt, nghênh ngang bước vào.
Đường Hạo nhìn thấy Tiêu Dao thì lập tức nhếch mép cười nói: “Haha, Tiêu tiểu thư, cô đến sớm như Vậy, có phải gấp gáp muốn thua đưa tiền cho tôi tiêu không, hay là vội muốn đến gặp tôi đấy?”
Tiêu Dao lạnh lùng nhìn tên cà lơ phất phơ Đường Hạo, đối phương còn chưa đến gần cô ta đã lạnh lùng nói: “Đường Hạo, miệng anh thối quá, đừng lại gần tôi.”
Chỉ một câu nói của cô ta đã làm nụ cười trên mặt Đường Hạo đông cứng lại.
Anh ta xanh nói: “Tiêu Dao, tôi khuyên cô đừng có mà chọc tức tôi, không thì sau này người hối hận là cô đáy.”
Tiêu Dao cười mỉa: “Ha, đêm nay anh mới là người phải hối hận, Chiến Lang của tôi nhất đnh sẽ đánh bại Ngạ quỷ của anh, chuẩn b tinh thần thua sạch đến cái quần cũng không có, cởi truồng về nhà đi.”
Đường Hạo cười lạnh: “Cô yên tâm, cô có thua sạch quần thì tôi cũng không để cô khỏa thân về nhà đâu. Cô có thể ngủ cùng tôi trong phòng của tôi.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Dao phủ đầy băng giá: “Anh đừng có mạnh miệng, tôi muốn xem thử vẻ mặt anh sau khi thua sẽ như thế nào nhỉ?”
Đường Hạo ăn miềng trả miếng: “Như nhau cả thôi.”
Đúng lúc này, ông chủ của Hỗ Viên bước ra, kính cẩn nói với Tiêu Dao và Đường Hạo: “Tiêu tiểu thư, Đường Nh thiếu gia, đấu trường đã sẵn sàng, tất cả khán giả xem trận đấu cũng đã vào đấu trường, tuyển thủ của hai v cũng đang chuẩn b trong hậu đài rồi. “
Tiêu Diêu nói với Trần Ninh: “Đi, chúng ta vào trong đi.”
Trần Ninh mỉm cười nói: “Được, mời Tiêu tiểu thư đi trước.”
Đường Hạo không hề rời mắt khỏi Tiêu Dao, anh ta liếc mắt đánh giá thân hình yêu kiều của Tiêu Dao, trong lòng nảy ra ý nghĩ xấu xa: Con đàn bà ngu ngốc, dám đấu với tôi. Bây giờ để cho cô kiêu ngạo, sớm muộn gì cô cũng rơi vào trong tay tôi thôi, phải ngoan ngoãn chấp nhận nằm dưới tôi thôi.
Chẳng bao lâu, Tiêu Dao và Trần Ninh, Đồng Kha và nhóm công chúa quyền thiếu của cô ta, bước vào đấu trường.
Đường Hạo cũng khoác vai cô bồ nhỏ của mình, mang them đám đàn em, ngang ngược tiền vào trong.
Trong đấu trường có một cái lồng hình bát giác ở ngay chính giữa sân đấu.
Xung quanh võ đài đã có rất nhiều khán giả đến chen chúc nhau, có đến hơn hai nghìn người.
Trần Ninh tính toán sơ qua, ước tính tiền vé lên có lẽ đã lên đến hàng tỷ.
Những võ sĩ quyền anh ở đây về cơ bản đều là những võ Sĩ mạnh nhát trong thế giới ngầm Hoa Hạ, thậm chí còn có những võ sĩ vô đch thế giới.
Nhóm người Trần Ninh và Tiêu Dao cũng giống như các khán giả khác, đều không có ghế ngồi. Chỉ có điều đám Trần Ninh và Tiêu Dao có thể đứng trực tiếp bên mép võ đài, theo dõi trận đấu với khoảng cách rất gần.
Nhóm người của Đường Hạo cũng đang đứng ở phía bên kia võ đài.
Ở khoảng cách nhìn gần như vậy, ước chừng có thể nghe rõ tiếng nắm đấm đánh vào xương tht, tiếng xương gãy đoạn, còn có thể thấy rõ máu tươi của các võ sĩ văng ra ngoài, điều này kích thích thần kinh của khán giả đến mức lớn nhát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.