Chương trước
Chương sau

Tên cầm đầu tên là Tang cẩu, hắn ra hiệu mọi người ngừng bắn, híp mắt nói:
"Không biết đã chết chưa?"
Mấy người thận trọng vòng ra phía sau cây đại thụ, lại phát hiện, phía sau cây trống không.
Cô đâu rồi?
Đám người Tang cẩu sửng sốt!
Chợt, Tang cẩu ngẩng đầu, nhìn lên ngọn cây.
Nhưng vào lúc hắn và đám đàn em của hắn ngẩng đầu lên, một thân ảnh màu đen đã giống như báo đen nhảy từ trên cây xuống, chủy thủ trong tay
cô như tia chớp xẹt qua...
Ánh sáng của chủy thủ chợt lóe lên rồi biến mất!
Đám người Tang cẩu còn chưa kịp phản ứng!
Một bông hoa máu đỏ tươi, đã liên tiếp nở rộ trên cổ bọn hắn.
Từng người đều là cổ họng bị cắt đứt, mau tươi điên cuồng phun ra.
Mấy người bọn hắn đến một tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra, toàn bộ đều ôm cổ họng, tập thể ngã
xuống đất, chết không nhắm mắt.
Gương mặt xinh đẹp của Tần Tước tái nhựt, đi về phía Đàm Học Đông rời đi, nhanh như chớp đuổi theo.
Hội sở Lộc Nhân!
Trong căn phòng xa hoa nhất, Đường Khiếu Lâm đã uống say khướt từ lâu rồi, mấy ngôi sao nữ Đông Doanh bồi rượu ở bên cạnh, cũng đã có bảy tám phần say.
Chính vào lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người mở ra.
Đường Khiếu Lâm nhìn về phía cửa, sau đó nhìn thấy Đàm Học Đông cấp dưới đắc lực của hắn đi đến.
Hắn cười nói:
"Học Đông, cậu về rồi, tôi đợi cậu cả buổi tối rồi."
"Tên chết tiệt Trần Ninh kia, còn có nữ sát thủ S1 kia nữa, đều chết hết rồi hả?"
Đàm Học Đông không nói gì!
Đường Khiếu Lâm và mẩy cô gái bồi rượu có mặt ở đỏ, lúc này mới đột nhiên phát hiện, sau lưng Đàm Học
Đông còn đi theo một người, Tần Tước.
Tần Tước cầm trong tay một cây súng lục, đang chĩa vào sau gáy Đàm Học Đông.
Mặt mũi Đường Khiếu Lâm tràn đầy chấn kinh, la thất thanh:
"Cô còn sống."
"Đúng, cho nên anh xui xẻo!"
Bằng!
Tần Tước ở trước mặt Đường Khiếu Lâm nổ súng bắn chết Đàm Học
Đông.
Mấy nữ minh tinh bồi rượu ở hiện trường nhao nhao hét ầm lên!
Sắc mặt của Đường Khiếu Lâm cũng trắng bệch, vội vàng hô:
"Vệ sĩ, vệ sĩ..."
Tần Tước lạnh lùng nói:
"Không cần gọi nữa, lúc đi vào tôi đã tiện tay xử lý hết đám thuộc hạ ở bên ngoài của anh rồi."
Cái gì!
Vẻ mặt Đường Khiếu Lâm tràn đầy
hoảng sự!
Hắn ngoài mạnh trong yếu nói:
"S1, tôi là người thuê cô, cô dám giết chủ thuê của mình sao, cô phá hoại quy tắc, cô sẽ bị giới sát thủ trừng phạt."
"Còn nữa tôi không ngại nói cho cô biết, cha tôi là một trong thập đại các lão của Hoa Hạ"
"Cô dám động vào tôi, không những cô sẽ chết, mà cả nhà cô cũng sẽ phải chết theo."
Tần Tước lạnh lùng nói:
"Anh nói nhảm xong chưa?"
Cái gì?
Đường Khiếu Lâm không dám tin nhìn về phía Tần Tước, hắn đã nói ra thân phận cha mình, vậy mà cũng không đủ để làm cô khiếp sợ?
Hắn vừa định nói thêm gì đó?
Thế nhưng, Tần Tước đã đưa tay bắn một phát.
Ầm!
Theo tiếng súng vang lên, Đường
Khiếu Lâm trực tiếp bị một súng ở cự ly gần bắn vỡ đầu.
Tần Tước nhìn qua thi thể của Đường Khiếu Lâm, lạnh lùng nói:
"Là anh phá hỏng quy củ trước, tôi đã nói rồi không giết bất kỳ một nguyên thủ hay thủ trưởng nào."
"Ngoài ra, Thiếu soái là người mà tôi tôn kính nhất, anh dám tìm tôi giết anh ấy, là anh đang tìm cái chết."
Nói xong, dưới ánh mắt sợ hãi của mấy minh tinh bồi rượu, quay người rời đi.

***
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.