Chương trước
Chương sau

Ngày hôm sau, Trần Ninh đi cùng Tống Sính Đình đến Hội nghị thượng đỉnh kinh tế dược phẩm toàn cầu.
Buổi tối, Trần Ninh và Tống Sính Đình, cùng với Điển Chử và Tần Phương Hoàng, xuất hiện tại hội sở Fuji.
Hội sở Fuji là hội sở lớn nhất và cao cấp nhất ở Kyoto, chỉ mở cửa cho các hội viên của hội sở.
Người có thể trở thành hội viên của Hội sở Fuji, về cơ bản đều là những
người giàu có và quyền lực, không chỉ giàu có mà còn phải có quyền lực.
Chỉ có tiền nhưng không có quyền lực thì không đủ tư cách để trở thành hội viên của Hội sở Fuji.
Tanaka, vị tổng quản hoàng gia khoác trên mình bộ vest đuôi tôm, bước ra đón nhóm người Trần Ninh.
Ông ta nheo mắt cười nói:
"Ha ha, vợ chòng Trần tiên sinh đến ròi, Thiên hoàng của chúng tôi và Kiểm thánh Watanabe đã đợi rất lâu rồi.”
Trần Ninh nhàn nhạt nói:
"Làm phiền dẫn đường đi!"
Tanaka cúi người nói:
"Mời đi bên này!"
Trần Ninh và Tống Sính Đình đi vào theo Tanaka.
Tống Sính Đình rất cảng thẳng, cô khẽ nhéo cánh tay của Trần Ninh nói nhỏ với anh:
"Chồng, anh phế hoàng tử của bọn họ mà bọn họ vẫn đối đãi với anh khách sáo như vậy, hình như có gì đó không đúng ở đây!"
Trần Ninh cười khẽ:
"Em đã đến đây thì cứ yên tâm đi, mọi việc có anh lo!"
Tống Sính Đình nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, có Trần Ninh ở bên cạnh, cho dù đi vào đầm rồng hang hổ cô cũng không sợ.
Bên trong hội sở được trang hoàng rất lộng lẫy.
Đại sảnh lớn như một sân bóng đá.
Thiên hoàng Sùng Minh cùng với rất nhiều thành viên hoàng tộc, còn có rất nhiều quý tộc thượng lưu có quan hệ mật thiết với hoàng tộc, ở đó chờ
đợi từ lâu.
Thậm chí, xung quanh còn có rất nhiều hộ vệ mặc trang phục võ sĩ nhiều màu sắc đứng canh xung quanh.
Thiên hoàng Sùng Minh và các quý tộc khác nhìn thấy Trần Ninh, vẻ mặt cười vô cùng rạng rỡ, ngoài miệng đều chào đón:

thì mới lùi lại.
Thiên hoàng Sùng Minh nhìn Trần Ninh cười:
"Trần tiên sinh, Trần phu nhân, mời ngồi.”
Trần Ninh và Tống Sính Đình ngồi xuống, những người khác cũng lần lượt vào chỗ theo thân phận của mình
Thiên hoàng Sùng Minh cười nheo mắt nói:
"Trần tiên sinh, Trần phu nhân, người ngay không nói chuyện mờ ám.”
Tôi lần này mời hai vị đến đây chính
là vì chuyện các người đã làm con trai tôi và đệ tự trưởng của Kiếm thánh Watanabe bị thương.
Xem xem liệu có thể giải quyết một cách hòa bình không?"
Kiếm thánh Watanabe lúc này đang ngồi cách đó không xa liếc nhìn Trần Ninh, ánh mắt vô cùng sắc bén.
Trần Ninh khẽ cười:
"Con trai cùa ông ba lần bốn lượt đến quấy rối vợ tôi, còn dọa giết tôi.
Tôi chỉ dạy cho anh ta một bài học thôi, đã thủ hạ lưu tình lắm rồi.
ông vẫn còn chỗ nào không vừa lòng sao?"
Thiên hoàng Sùng Minh sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:
"Trần Ninh, cậu cho rằng cậu phế con trai tôi, làm bị thương đồ đệ Kiếm thánh thì chúng tôi sẽ bỏ qua cho cậu dễ dàng vậy sao?"
"Để tôi nói rõ cho cậu biết, vợ chồng cậu phải lấy ra 51% cổ phần của Tập đoàn Ninh Đại để trao đổi với hoàng tộc Đông Doanh chúng tôi thì chuyện này mới có thể được xoá bỏ.” *
"Đương nhiên, để cho hai người không quá mất mặt, tôi sẽ tặng cho hai người mười mấy món đồ cổ Hoa
Hạ trong bộ sưu tập "Tang Loan Thiếp" của Vương Hi Chi, tuyên bố với công chúng rằng hai người giao dịch cổ phần của mình để đổi lấy bảo vật quốc gia, thế nào?"
"Tang Loan Thiếp(*)" của Vương Hi Chi ước tính có trị giá lẽn đến hơn trăm triệu!
(*) Đây là một tác phẩm của Thư thánh Vương Hi Chi.
ông là người đời Đông Tấn, lúc đó thế sự đang rối ren, trung nguyên rơi vào tay dị tộc (thời kỳ Ngũ Hồ Loạn Hoa).
Nhà ông phải di cư xuống miền Nam tránh giặc.
Trong tai biến đó, không chỉ
người sổng phải tha hương mà phần mộ của tổ tiên cũng bị giày xéo.
Điều này khiến những đau khổ trong lòng không sao phát tiết ra cho hết, nên tất cả những uất ức đều được ông thể hiện trong bài Tang Loạn Thiếp.
Bút ý không nét nào duỗi ra mà không thu vào, không nét nào đi rồi mà không quay lại, mỗi nét, mỗi chữ đều tràn đầy uất hận, bi phẫn.
Mười món bảo vật quốc gia, mỗi món bảo vật đều có trị giá hơn trăm triệu, thì ít nhất tổng trị giá cũng chỉ 1 tỷ đổ lại.
Nhưng 51% cổ phần của tập đoàn
Ninh Đại lại có trị giá hơn 500 tỷ!
Hơn nữa, nếu hoàng gia Đông Doanh chiếm 51% cổ phần của tập đoàn Ninh Đại, thì tập đoàn Ninh Đại sẽ đổi chủ, các quyết định về các sản phẩm như vắc-xin ung thư gan và thuốc điều trị ung thư gan đều sẽ do hoàng gia Đông Doanh quyết định.
Những thành tựu y học khổng lò này, cũng như những thành quả kinh tế, đều sẽ trở thành của người Đông Doanh.
Khóe miệng Trần Ninh hơi nhếch lên:
"Dùng 1 tỷ để đổi lấy 500 tỷ, các
người tính toán giỏi thật đấy!
"Nếu tôi không đồng ý thi sao?"
Thiên hoàng Sùng Minh nghe vậy thì chỉ cười lạnh không nói gì.
Kiếm thánh Watanabe có mặt ở đó lại lạnh nhạt lên tiếng:
"Nếu như cậu không đồng ý thỏa thuận của Thiên hoàng, thì tôi cũng không cần phải cho các người thể diện nữa, tôi muốn khiêu chiến với cậu, báo thù cho đệ tử của tôi.”
Khi những lời này được nói ra, tất cả những người Đông Doanh ở hiện
trường đều trở nên rất phấn khích.
Tất cả đều hả hê nhìn về phía Trần Ninh, Kiếm thánh Watanabe đã ra tay thì tên khốn điên cuồng to gan sỉ nhục Đông Doanh này nhất định sẽ phải trả cái giá rất đắt, rất thảm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.