Trong phòng y tế. Hà Dương vừa được các bác sĩ và y tá băng bó lại vết thương. Trần Ninh dẫn theo Nguyễn Hồng, Vương Đạo Phương và Điển Chử vào. Vẻ mặt Hà Dương không chút cảm xúc, ông ta trừng mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà, như thể một người thực vật. Trần Ninh chậm rãi ngòi xuống ghế, lấy ra một điếu thuốc đặc biệt do quân đội cung cấp, giọng anh như thể sắp tuyên bố một kết cục hạ màn: "Nói cho ông một tin buồn." Trần Ninh nói: "Ngay sau khi ông bị bắt, ai đó đã lập tức tiến hành một cuộc thanh trừng lớn. Gia đình và người thân của ông ở Tô Hàng đều đã chết hoặc mất tích, gần như tất Đoàng! Những lời của Trần Ninh như sét đánh ngang tai Hà Dương. Hà Dương khàn giọng nói: "Cậu lừa tôi!" Trần Ninh nhàn nhạt nói: "ông đi theo Tần Thành lâu như vậy, là thủ hạ đắc lực của ông ta, đã giúp ông ta làm biết bao nhiêu chuyện. Có lẽ ông cũng biết rõ tính cách và phong cách làm việc của ông ta nhỉ?" ’Tôi có lừa ông không thì trong lòng ông tự biết." "Tần Thành bán quan bán chức, rất nhiều vụ đều do ông chịu trách nhiệm. Mấy quán bán lá trà giá cao ngất trời do họ hàng ông mở cũng là vì tiện cho Tần Thành hành sự." "ông cho rằng bây giờ xảy ra chuyện rồi, Tần Thành sẽ để yên cho ngừoi thân của ông sao?" Người Hà Dương run lên! Quả thực, theo tính cách của Tần Thành, ông ta nhất định sẽ lựa chọn thí tốt để giữ xe, hơn nữa còn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]