Chương trước
Chương sau

Mọi người nhao nhao bưng chén, kính Ninh Viễn Đông.
Ninh Viễn Đông cũng rất nể mặt những quyền thiếu này của Hướng Dương, khách khí cùng mọi người cụng ly.
Lúc này, rất nhiều nhân vật nỏi tiếng ở thành phó Trung Hải, biết được Ninh Viễn Đông đến Trung Hải, đều nhao.
nhao mang theo lễ vật, chạy tới tặng quà cho Ninh Viễn Đông, các loại lấy lòng nịnh bợ..
Không có biện pháp, ai cũng biết, Đường Bá An Các luôn là người kế Quốc chủ tiếng hô cao nhát.

Nhắc đến Trằn Ninh!
Ninh Viễn Đông liền nhớ tới một chuyện, ánh mắt ông dừng ở góc nhất trên người Mã Trí Viễn cùng Tống Lệ Lệ, hỏi: “Mã Trí Viễn, anh nói Trần Ninh cùng Tống Sính Đình là thân thích nhà các người.”
“Trước khi đến Trung Hải, anh còn thề có thể khuyên Trần Ninh tự cắt tay chân, có thể khuyên Tống Sính Đình chủ động đến Ninh gia làm nô lệ, chuộc tội vì lỗi lầm của họ.”
“Chuyện này, anh làm thế nào rồi?”
“Sao bây giờ không thấy Trần Ninh cùng Tống Sính Đình đến chịu đòn nhận tội?”
Mã Trí Viễn cùng Tống Lệ Lệ, lập tức xấu hỏ.
Mã Trí Viễn ấp úng nói: “Ninh tiên sinh, nhà Trần Ninh không biết tốt xấu gì, hắn không chỉ cự tuyệt lời khuyên của vợ chồng chúng tôi, còn xuất khẩu cuồng ngôn.”
Ninh Viễn Đông híp mắt: “Xuất khẩu cuồng ngôn?”
“Nói xem, hắn nói cái gì cuồng ngôn?”
Mã Trí Viễn nhỏ giọng nói: “Trần Ninh nói không cần vợ chồng chúng tôi giúp đỡ, còn nói không để Ninh gia vào mắt, hắn nói hắn có thể tự mình giải quyết.”
Ninh Viễn Đông sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Giải quyết?”
“Hắn là muốn giải quyết tôi, hay là muốn giải quyết Ninh gia chúng tôi!”
Hướng Dương cười an ủi nói: “Ninh bá phụ đừng giận dữ, cái gọi là người không biết can đảm, bảo đảm hắn hiện tại đã biết Ninh gia lợi hại, cũng biết Quần Anh chúng ta sẽ tới, hiện tại đã sợ tới run rẩy!
“Ha ha ha…”
Mọi người đều cười, đều nói Trần Ninh nhất định là không biết Ninh gia, không biết Quần Anh Hội.
Trần Ninh hiện tại nều biết Ninh gia cùng Quần Anh là tồn tại gì, chỉ sợ rằng đã sợ tới mức tè ra quần.
Ngay khi mọi người hì hì ha ha suy đoán Trần Ninh sẽ bị dọa thành bộ dáng gì!
Đột nhiên, quản lý khách sạn Vương Cương vội vã đi vào.
‘Vương Cương cung kính nói: “Ninh tiên sinh, lại có người tặng quà cho ngài.”
Ninh Viễn Đông không vui nói: “Tôi không phải nói sao, có người đến tặng quà cho tôi, anh nhận quà trước, sau đó đuổi bọn họ đi là được, không được vào quấy rầy chúng tôi uống rượu.”
Vương Cương cuống quít nói: “Nhưng món quà này là Trần Ninh phái người đưa tới, còn chỉ định tôi phải lập tức đem lễ vật tặng cho Ninh tiên sinh ngài xem qua.”
Đám người Ninh Viễn Đông nghe vậy sửng sót, Trần Ninh đưa lễ vật tới?
Hướng Dương đầu tiên cười nói: “Chắc là tiểu tử này, đã hỏi thăm rõ ràng, Ninh gia cùng Quần Anh hội lợi hại, hắn sợ hãi, muốn tặng lễ bồi tội cầu xin tha thứ đây!”
Ninh Viễn Đông cười lạnh: “Bán thời gian nước tới trôn mới nhảy, lúc trước đánh con trai ta thì kiêu ngạo đi đâu?”
“Không cần lễ vật của hắn, để cho hắn cùng Tống Sinh Đình chờ chịu đòn hình phạt nghiêm khắc đi!”
Hướng Dương nói: “Chậm đã, nhìn xem tiểu tử này tặng quà gì cũng tốt, bảo đảm không phải cho phép bọn họ còn sống, xuất ra giá trên trời bảo bối cầu xin tha thứ, tôi nghe lầm tập đoàn Ninh Đại vẫn rất có tiền.”
Ninh Viễn Đông nghe vậy, cười cười: “Được rồi, cứ nhìn xem tiểu tử Trần Ninh tặng món quà gì.”
Rất nhanh!
Quản lý khách sạn Vương Cương, trước mặt mọi người, tự mình cầm một cái hộp đi lên, mở ra cho mọi người xem.
Sau khi hộp quà mở ra, Ninh Viễn Đông cùng đám người Hướng Dương sợ ngây người.
Bên trong lại yên lặng nằm một cái đồng hồ báo thức!
Kim giây kim giờ của đồng hồ báo thức, tất cả đều được chỉ vào 4 chữ trên.
Đám người Hướng Dương liên hít một ngụm khí lạnh!
Hướng Dương kinh nghỉ bất định nói: “Ninh bá phụ, Trần Ninh đây là cảnh cáo chúng ta, muốn cho chúng ta chăm sóc người thân trước lúc lâm chung, hơn nữa muốn chúng ta chết đây!”
Ninh Viễn Đông sắc mặt lúc trắng lúc xanh!
Ông ta còn tưởng rằng Trần Ninh là tặng quà cầu xin tha thứ, không ngờ Trần Ninh lại ở tiễn đồng hồ uy hiếp cảnh cáo ông ta.
Vẽ mặt rồi, lần này thật sự là vẽ mặt rồi!
Sắc mặt ông ta tái xanh nói: “Vốn chỉ định phế hắn, nếu hắn một lòng muốn chết, vậy tôi liền thành toàn cho hắn!”
Hướng Dương thấy Ninh Viễn Đông tức giận không thể kiềm ché, anh ta lập tức nói: “Ninh bá phụ đừng tức giận, tôi liền dẫn người tới, thu thập cuồng đò.”
Nói xong, Hướng Dương liền mang theo một đám thành viên Quần Anh hội, còn có rất nhiều tay chân, sát khí đằng đẳng ra ngoài.
Lúc đó!
Trần Ninh cùng Tống Sinh Đình, Tống Trọng Bân, Mã Hiểu Lệ, Đồng Kha, Tống Thanh Thanh đám người đang ở nhà tổ tiên Tống gia, cùng đám người Tống Thanh Tùng ăn cơm.
Thì ra, Tống Thanh Tùng cũng từ trong miệng Mã Trí Viễn cùng Tống Lệ Lệ biết được, Trần Ninh đắc tội Ninh gia Tô Hàng.
Tống Thanh Tùng nghe nói Ninh gia là thân gia của Đường Các lão, quyền tài vô song.
Càng nghe nói Ninh Viễn Đông, đã đến Trung Hải, muốn tìm nhà Trần Ninh tính sổ.
Sau khi ông biết được tin tức này, quá sợ hãi, vội vàng gọi nhà Trần Ninh về nhà tổ tiên ăn cơm.
Đồng thời cũng muốn hỏi một chút, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có phải là muốn đại họa sắp xảy ra hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.