Trong văn phòng.
Trần Ninh mặc một bộ quần áo thường ngày, ngồi trên ghế sau bàn làm việc, tùy ý nghịch cây bút trên tay.
Điển Chử bên mặc quân phục đại tá, còn có Bát Hộ Vệ mặc quân phục cảnh vệ Bắc Cảnh ngắng đầu thẳng lưng ưỡn ngực khoanh tay đứng sung quanh Trần Ninh.
Một binh sĩ tiến vào báo cáo: “Thiếu soái, tổng giáo quan đặc chiến lữ Đông Bắc Hồ -Thẳm Sùng Binh muốn gặp ngài.”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Để ông ta vào đi!”
Rất nhanh, Thẳm Sùng Bình liền mang theo mấy thủ hạ đắc lực từ ngoài tiến vào.
Từ lúc Thẩm Sùng Binh tiến vào cũng không dám nhìn thẳng Trần Ninh, ông ta bước nhanh đến, vung tay trái nghiêm chào: “Xin chào thủ trưởng.”
Trần Ninh ngồi trên ghé, nhìn Thẳm Sùng Binh trước mặt tay phải bị thương đang được bó trước ngực, khẽ cười nói: “Xin chào tổng giáo quan Thẩm.”
Lúc Thẳm Sùng Bình làm động tác chào với Trần Ninh, người đứng thẳng tấp, ánh mắt không chớp.
Ông ta nghe được âm thanh của Trần Ninh, loáng thoáng cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng nhất thời không thể nhớ nỗi đã từng nghe qua ở đâu?
Ông ta không dám nhìn thẳng vào Thiếu soái, đây là hành động vô lễ đối với thủ trưởng.
Trần Ninh mỉm cười nói: “Giáo quan Thẩm ông tìm tôi có việc gì sao?”
Thẩm Sùng Binh nhịn không được lộ ra biểu tình ủy khuất, khe khẽ nói: “Thiếu soái, tôi cùng máy chục binh sĩ Đông Bắc Hỗ ở Trung Hại bị kẻ xấu tập kích. Hắn đánh chúng tôi bị thương, cầu ngài thay chúng tôi chủ trì công đạo.”
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-vo-song/636226/chuong-619.html