Lôi Công đang xoa đầu chó ngao tây tạng, nghe thấy lời này của Tào Kiến Bân, bàn tay năm ngón đột nhiên dùng lực, cứ như vậy liền bóp nát xương sọ của con chó.
Chó ngao tây tạng kêu thảm lên một tiếng, chết ngay tạ chỗ.
Trong ánh mắt của Lôi Công nhanh chóng ngưng tụ sát khí, nhiệt độ bầu không khí xung quanh đều rơi xuống mấy độ.
Ông ta nhìn chằm chằm vào ba người Tào Kiến Bân, uy nghiêm nói: “Các người nói là thật?”
Tào Kiến Bân cố gắng nói lớn: “Đúng thế, Trần Ninh và em trai anh vì một hạng mục công trình mà kết thù, cậu ta tìm tới bá chủ giới xã hội đen khu Đông Thành thành phố Trung Hải Đồng Thiên Bảo, liên thủ giết chết em trai anh, bây giờ địa bàn và mối làm ăn của em trai anh toàn bộ đều bị Đồng Thiên Bảo tiếp quản.”
Mặt Lôi Công u ám đến đáng sợ, giống như đang nói chuyện với đám người Tào Kiến Bân, lại giống như đang độc thoại: “Đồng Thiên Bảo là cái thá gì lại dám ra tay em tôi, không thể tha thứ!”
Ông ta nói xong quay đầu dặn dò một tên thuộc hạ đằng sau: “Dao Sẹo, cậu lập tức sai người đi làm hai cái quan tài, tôi muốn đưa hai cái quan tài đi Trung Hải đựng thi thể của Trần Ninh và Đỗng Thiên Bảo!”
Dao Seo trầm giọng nói: “Vâng, Lôi ca!”
Chuyện tốt chưa ra khỏi nhà chuyện xấu đã truyền xa.
Tin tức Lôi Công biết được em trai bị hại, đưa theo hai cái quan tài đích thân tới thành phố Trung Hải báo thù cho em trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-vo-song/635649/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.