Lúc Vũ Hoàng Minh tỉnh dậy từ giấc ngủ say, đã là hơn 6 giờ sáng ngày hôm sau. Anh đứng dậy vươn vươn vai, xương cốt cả người đều kêu lên răng rắc. nữa, anh có cảm giác rõ ràng được sức mạnh của chính mình dường như tăng lên vài phần.
Rửa mặt qua loa một chút liền tới gần huấn luyện.
Trên sân huấn luyện, tướng sĩ của Chiến Long Quân đang huấn luyện. Tiêu Quân và Lưu Chí đang so chiều với nhau, hai người đánh tới đánh lui. Lúc thấy Vũ Hoàng Minh xuất hiện, động tác trong tay lập tức dừng lại.
“Anh Minh!”
Giọng điệu hai người đầy cung kính hộ một tiếng. Vũ Hoàng Minh hơi hơi mỉm cười: “Thế nào rồi, ngày hôm qua đối phương không có động tĩnh gì đúng không?” Sau ngày hôm qua trở về, anh liền đánh một giấc tới tận hôm nay. Giấc ngủ này liền một mạch không ai dám đến quấy rầy anh giữa chừng. Mãi cho đến sáng sớm hôm nay mới tỉnh lại.
"Cậu Minh, ngày hôm qua chúng ta phải ra đi máy bay không người lái ném bom phá hủy bên ngoài chiến hào của đối phương, đối phương không có động tác gì cả”
“Thậm chí, đến cả phản ứng cũng không có, cũng không biết có phải là sợ rồi hay không?
Lưu Chí cười ha ha nói.
Vũ Hoàng Minh gật gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
“Đối phương không phải sợ bị chúng ta đánh, chỉ là bọn họ có chuyện mà bọn họ muốn chuẩn bị mà thôi.”
“Các người đi huấn luyện tiếp đi, tôi đi trước đây.”
Nói xong, anh liền rời khỏi sân huấn luyện,
Đi đến nhìn thoáng qua bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271300/chuong-565.html