Với lại đám người có thể cảm giác được, hình như bầu không khí chung quanh cũng cao lên thêm mấy độ.
"Khá lắm! Tại sao tôi cảm giác mình không phải là đối thủ của thằng nhóc này rồi" Dương Tín Lộc nhếch miệng cười một tiếng, thế nhưng ở chỗ sâu trong đáy mắt lại có chút khiếp sợ.
Hiện tại mới bao lâu chứ?
Vậy mà Vũ Hoàng Minh đã đạt đến trình độ này, nếu lại cho anh thời gian mấy năm, chẳng phải là anh sẽ đột phá đến cảnh giới kia sao?
"Thôi đi, nếu như mọi người thật sự muốn bắt đầu liều mạng, tôi cảm thấy ông sống trong tay cậu ta không qua mười hiệp" Lư Thụy Lâm ở bên cạnh không nhịn được cười nhạo một tiếng.
Ngay lúc mấy người nói chuyện, Vũ Hoàng Minh mở mắt, chỗ sâu trong đáy mắt xẹt qua một chút màu đỏ, rất nhanh sau đó khôi phục bình tĩnh.
"Ông Quân, ông đi lên chiến với tôi một trận nào!" Vũ Hoàng Minh cười ha ha một tiếng, anh vẫy tay với Liễu Quân ở dưới đài.
Liễu Quẩn bị chọn trúng, thằng nhóc này là chuẩn bị lấy mình ra luyện tập đây.
Nhưng mà ông ta cũng không có từ chối, bởi vì ông ta cũng muốn xem thử cuối cùng thằng ranh con này đã đạt đến mức độ như thế nào, khoảng cách này cách một cảnh giới còn khoảng bao nhiêu?
"Vậy để tôi đi thử một chút xem xem cuối cùng cậu đã tiến triển bao nhiêu?" Chỉ thấy Liễu Quân nhảy lên rơi vào trong sân huấn luyện.
Hai người bốn mắt nhìn nhau rồi cùng lúc ra tay.
Dương Tín Lộc và Lư Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271283/chuong-548.html