“Hoàng Minh, Đông Phương Ám, các anh có ý kiến gì không?”
Đông Phương Ám lắc đầu, anh ta chưa nghĩ ra cách nào tốt để đối phó với những người này.
Vũ Hoàng Minh cau mày, lấy tay đỡ cằm.
“Không biết mọi người có phát hiện ra không, khi người của chúng ta đang tấn công, người của bên kia sẽ có những hành động kỳ lạ trên bầu trời”
“Mỗi lần chúng ta tấn công cứ như bị một bàn tay vô hình nào đó đánh bay vậy. Hỏa lực này không thể rơi vào trong doanh trại của quân địch."
Sau lời nhắc của anh, mọi người lập tức lấy lại tinh thần, trong đầu nhớ lại những hình ảnh mà họ đã thấy trước đó.
“Đúng rồi!”
“Đúng là như vậy?
“Nhưng mà bọn chúng làm như vậy để làm gì?"
Mọi người dường như có chút khó hiểu.
Bọn họ không phải là chuyên gia về trận pháp, họ cũng không biết cách sắp xếp đội hình.
Nhưng mà, trong một số bộ phim truyền hình và tiểu thuyết, không phải sắp xếp trận pháp nên cần phải làm tốt trước tiên sao?
Loại chiến đấu nhỏ này giữa hai bên hoàn toàn không chắc chắn, và cũng không chắc vị trí diễn ra ở đâu.
Phía bên kia không thể đoán trước được nơi mà họ phải phát động tấn công vào?
“Tôi nghĩ bọn chúng không thể làm những điều vô nghĩa này trong tình huống nguy cấp như vậy được. Tôi nghĩ bọn chúng làm như vậy chính là để sắp xếp trận pháp”
Vũ Hoàng Minh nói ra suy đoán của mình.
Anh nghĩ rằng đối phương chỉ có hai lựa chọn trong tình hình hỏa lực rơi xuống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271277/chuong-542.html