“Nếu không phá giải được, chỉ sợ chúng ta sẽ tổn thất nghiêm trọng”
Ông thấy rất rõ, loại thủ đoạn này nếu chỉ dùng cho trên dưới một trăm người thì cũng không sao cả.
Nhưng một khi dùng cho toàn quân, uy hiếp có thể rất lớn. Hơi vô ý một chút, toàn quân có thể bị giết.
Cho nên, bọn họ không hề động thủ chính là chờ Vũ Hoàng Minh trở về thương lượng chuyện này.
“Tôi hiểu rồi.”
Vũ Hoàng Minh đứng dậy, đi ra văn phòng.
Sau đó gọi điện thoại. Trong phòng, Liễu Quân nhìn ba người Dương Cửu. “Xem ra chúng ta hiện tại hơi tụt hậu nhỉ?”
Dương Cửu gật đầu: “Đúng vậy, nhưng mà ít nhất chúng ta vẫn đang ở đây sao?” Đông Phương Ám lại cười thản nhiên: “Cái này tính là gì, nếu thật sự không được, chúng ta liền tự chơi”
Lập tức, mọi người liền nở nụ cười.
“Điều này cũng đúng, nếu không đến lúc Hoàng Minh bận rộn, mặt chúng ta cũng không biết để đầu"
Lư Thụy Lâm cười hắc hắc.
Vũ Hoàng Minh ở ngoài cửa nghe điện thoại không nghe thấy mấy người trong phòng nói chuyện, ngược lại cau mày nghe Đông Hoàng Hải giới thiệu.
“Hoàng Minh, có một số việc không có đơn giản như em nghĩ.”
“Chỉ có Bắc Sơn chúng ta có gia tộc lảnh đời, các chất khác không có.”
“Nếu đúng như em nói, vậy trong những trận doanh đó hẳn có trận pháp sư” Đông Hoàng Hải làm cho Vũ Hoàng Minh không biết nên trả lời thế nào.
Trận pháp sư?
Đây là nghề nghiệp mới à?
“Nhưng mà, trận pháp sư cũng không phải không có biện pháp phá giải”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271273/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.