Mười giờ sáng.
Vũ Hoàng Minh xuất hiện tại bệnh viện thành phố Quý Thành.
Lên thang máy, đi vào phòng bệnh quen thuộc.
Xuyên qua cửa sổ nhìn thấy Tần Nguyệt Nhi đang chơi điện thoại di động bên trong miệng lộ ra vẻ mặt tươi cười.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào.
Tần Nguyệt Nhi đang chơi điện thoại nhìn thấy Vũ Hoàng Minh đi vào ngây ngẩn cả người.
Điện thoại cũng làm rơi trên giường, đôi mắt đẹp tràn ngập vui vẻ nhìn anh.
“Anh Giang, cuối cùng anh cũng đến rồi.”
Cô làm bộ như muốn xuống giường nhưng chân Vũ Hoàng Minh khẽ động một cái nhanh chóng xuất hiện bên cạnh cô.
“Đừng động đậy, vết thương của em vẫn chưa lành”
Nghe thấy lời nói dịu dàng của Vũ Hoàng Minh, cả người Tân Nguyệt Nhi lập tức mềm nhũn.
Lúc này ngoan ngoãn nằm trên giường.
“Anh Giang, anh.”
“Em cảm thấy anh thay đổi rồi”
Tần Nguyệt Nhi nhìn đồ Vũ Hoàng Minh đang mặc, cảm giác anh không giống lắm.
Có chút không phù hợp với bộ giáng ngây thơ, thành thật lúc trước.
Nhưng tính khí này hấp dẫn hơn so với trước đây.
“Đương nhiên, anh khôi phục trí nhớ rồi”
Vũ Hoàng Minh cười cười sau đó lấy dao nhỏ ra gọt táo cho Tần Nguyệt Nhi.
Nhưng mà Tần Nguyệt Nhi nghe những lời nói này lại run rẩy.
“Anh Giang, anh khôi phục trí nhớ rồi sao?”
Trên mặt cô có chút không nỡ, cũng có chút kích động.
Nhiều hơn cả là vui vẻ.
Nhưng em yên tâm, em vẫn là em gái anh, ông nội vẫn là ông nội anh.”
Vũ Hoàng Minh cất con dao nhỏ, đưa táo trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271268/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.