Bên trong phòng bệnh.
Hồ Yên và mấy người Đông Hoàng Hải đang nghe Tần Nguyệt Nhi kể lại những sự việc đã xảy ra trước đó.
Lúc này, ba người Đông Hoàng Hải mới biết thì ra là Vũ Hoàng Minh đã mất trí nhớ.
Bây giờ anh có thể nhớ được rất ít thứ.
"Đúng rồi, mấy người là?"
Tần Nguyệt Nhi nói xong, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt nhìn ba người Đông Hoàng Hải.
Cả ba nhìn nhau, rồi từ tốn nói: "Tôi là anh trai anh ấy - Đông Hoàng Hải, hai người này là Nhị Ngưu và Nguyệt Thường, là em trai và em gái của anh ấy"
Ánh mắt Tần Nguyệt Nhi hiện lên một chút hâm mộ.
Không nghĩ tới, anh Giang vẫn còn có anh chị em.
Tuy nhiên, trong lòng cô ấy như thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Ít ra, anh Giang cũng đã tìm thấy người thân của mình.
Chỉ là cô ấy vẫn cảm thấy có một chút không thoải mái, bây giờ anh Giang vẫn chưa khôi phục trí nhớ, cho nên vẫn chưa nhận ra được bọn họ.
"Cô Nguyệt Nhi
Nam Nguyệt Thường bước đến bên giường, nắm lấy tay của Tần Nguyệt Nhi.
"ít nhiều gì cũng phải cảm ơn cô và ông nội đã chăm sóc cho anh Hoàng Minh trong khoảng thời gian này, tôi thực sự không biết phải tạ ơn hai người như thế nào"
"Những thứ này xem như là một chút tấm lòng của chúng tôi, mong cô đừng từ chối, mọi thứ đều là cô xứng đáng được nhận!".
Nói xong, Nam Nguyệt Thường đưa một chiếc thẻ ngân hàng vào tay Tần Nguyệt Nhi.
Tần Nguyệt Nhi theo bản năng muốn từ chối, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271264/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.